Đế Quân

Chương 163 : Tính toán

Ngày đăng: 06:19 22/04/20


- Rèn luyện?

Ánh mắt của đám người Thu Chấn không khỏi đảo quanh một vòng. Vùng núi này, nói lớn không lớn, nhưng mà tuyệt đối không nhỏ. Bên trong đó đừng nói yêu thú vô số kể, chỉ riêng là đông đảo dã thú mãnh thú, tất cả cũng thực sự không phải là hạng người bình thường có thể đến chỗ này rèn luyện.... Nhưng mà tuổi tác của người trước mặt này thật sự cũng quá ít một chút đi?

Thật không nghĩ tới, trong lúc những người bọn họ này đang đánh giá Thần Dạ, thì trong lòng Thần Dạ cũng đang có rất nhiều cảm thán!

Năm cá nhân, ông lão là cao thủ cảnh giới Trung Huyền. Hai vị người trung niên là Sơ Huyền Bát Trọng, người trẻ tuổi độ hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi kia có cảnh giới Sơ Huyền Ngũ Trọng. Còn lại nữ nhân này có cảnh giới Sơ Huyền Tam Trọng.

Đội hình như thế, nếu đặt ở trong đế đô Hoàng Thành, thì có thể cùng sánh vai chỉ có hoàng thất, Thần gia, cùng với ít ỏi không có mấy Đại gia tộc. Ngoài ra còn có chỉ là một hai thế lực nào đó trong Hoàng Thành, ví dụ như Thiết gia của Thiết Dịch Thiên....

Thu gia là so ra kém mấy nhà này. Cũng không nên quên, Thu Chấn vừa rồi nói, Thu gia bọn họ, là Thu gia trấn Thanh Dương.... Nói cách khác, một gia tộc ở thôn trấn mà đã có thực lực như thế....

Tâm thần của Thần Dạ, tựa hồ có điểm hoảng hốt !

Lúc hắn ở tại đế đô Hoàng Thành, gia tộc này tự cho mình là siêu phàm, gia tộc kia tự nhận là mười phần hùng mạnh. Nếu như chuyển bọn họ tới các thành trì khác, không ở dưới chân Thiên Tử, không có hoàng thất phù hộ, thì tình cảnh sẽ phải như thế nào ?

Mà cái này lại làm cho Thần Dạ liên tưởng đến một chuyện cực kỳ quan trọng khác.

Hắn không biết trấn Thanh Dương đến tột cùng có bao nhiêu dân. Nhưng nếu gọi là một trấn, như vậy, nhất định quy mô sẽ không quá lớn.

. Một thế lực chốn thôn trấn, mà thực lực của nó liền đủ để sánh vai mấy thế lực đứng đầu trong đế đô Hoàng Thành, vậy với các thành trì lớn hơn một chút thì sao?
- Gia gia!

Thấy Thu Chấn nói như vậy, nữ nhân kia trông rất là xinh đẹp không khỏi có hơi sốt ruột.

Thu Chấn khoát khoát tay, ngăn nữ nhân lại mà cười nhìn Thần Dạ.

- Cũng tốt ! Chỉ là như vậy thì phải quấy rầy các vị.

Trầm tư chỉ chốc lát, Thần Dạ liền đồng ý ngồi xuống. Cũng không phải hắn ở lại để có nhiều cơ hội hơn đi xem xét hố sâu kia. Mà là, lòng nghi ngờ kia của Thu Chấn cũng không hoàn toàn mất đi. Nếu như hắn cứ kiên trì đòi rời đi thì khó tránh khỏi sẽ có một cuộc đánh nhau. Tuy nói hắn không sợ hãi, nhưng vẫn là câu nói kia. Hắn không muốn tự nhiên lại dẫn đến một chút phiền toái.

Mà nếu hắn được mời thì vừa lúc, có khả năng nhìn một chút xem rốt cuộc bên trong hố sâu đang che giấu cái gì.

Màn đêm dần dần bao phủ xuống, trong khoảng thời gian này, tia sáng đỏ như lửa liền không có xuất hiện.

Ở một chỗ vách núi cạnh bãi đất trống có vài cái hang động, bên trong đặt một chút đồ dùng hằng ngày. Xem ra, người của Thu gia tới đây cũng là đã nhiều ngày.

Với đội hình năm người bọn họ thì cũng không phải lo lắng có dã thú yêu thú linh tinh các loại đột kích đến. Cho nên, trong mỗi hang động đều có đốt đống lửa....