Đế Quân
Chương 1400 : Lại đến Bắc Vọng sơn
Ngày đăng: 20:28 22/04/20
Nhưng đối diện với mọi người, hắn cũng không cần phải nhiều lời, hơn nữa Thần Dạ đều cảm ứng được những điều mờ mịt như vậy có lẽ không bao lâu sau sẽ cho hắn một đáp án phi thường rõ ràng.
- Thần Dạ, hiện tại trạng thái của ngươi thế nào?
Mọi người cười hỏi.
- Nếu là cùng cấp thì không ai là đối thủ của ta!
Đại chiến sắp đến, vì cấp lòng tin cho mọi người, Thần Dạ không chút giấu diếm.
Nghe vậy ánh mắt Phong Ma chợt lóe, nói:
- Như vậy lần này dù đối mặt Tà Đế phần thắng của chúng ta lớn hơn sư tôn bọn họ rất nhiều.
- Tuy có khả năng lớn, nhưng thắng bại cuối cùng còn phải làm mới biết, việc này không thể quá nắm chắc.
Thần Dạ trầm giọng nói.
Mọi người gật đầu, có tự tin là chuyện tốt, nhưng nếu như mù quáng tự tin ngược lại sẽ làm mọi người khinh địch.
- Phải rồi Thần Dạ…
Trưởng Tôn Nhiên trầm tư nói:
- Khi đối chiến với Tà Đế Điện thì chuyện mẫu thân của huynh sẽ được bày ra ngoài sáng, đến bây giờ huynh còn chưa biết rốt cục Tà Đế Điện muốn cái gì, nếu dùng mẫu thân huynh uy hiếp, chúng ta sẽ phi thường bị động.
Nghe vậy Thần Dạ im lặng một lúc, nói:
- Không sao cả, bọn hắn bắt mẫu thân của ta đích thật là vì muốn lấy thứ gì đó, nhưng hiện tại với thực lực của chúng ta, nói vậy bọn hắn hiểu được sự tình gì mới là trọng yếu nhất.
Thực lực Dạ Minh đủ uy hiếp sinh tồn của Tà Đế Điện, nếu lúc này Tà Đế Điện còn muốn lấy đồ vật gì đó, chỉ có thể làm cho thế lực cường đại kia lâm vào vạn kiếp bất phục.
Hiện tại việc bọn hắn cần làm chính là tiêu diệt Dạ Minh!
Mẫu thân của Thần Dạ đích thật là một uy hiếp, mà bây giờ chỉ có thể uy hiếp được Thần Dạ mà thôi, đạo lý này tin tưởng cao thủ Tà Đế Điện rất rõ ràng!
- Hắc hắc, Thần Dạ nói rất đúng, chúng ta quả thật biết thời cơ này nên làm gì mới là trọng yếu.
Trên bầu trời đột nhiên bắn tới một đoàn tà vân, hóa thành một đạo hư ảnh trôi nổi lơ lửng, chính là phó điện chủ Tà Đế Điện Tà Hiên!
- Cha tin tưởng con.
Thần Sư nghiêm mặt nói, mấy năm nay hắn lịch lãm tại Trung Vực, đã biết được thật nhiều chuyện tình, càng hiểu được áp lực gánh nặng mà Thần Dạ đang phải gánh vác.
Thần Dạ lập tức cười hỏi:
- Tất cả mọi người đều thật tò mò vì sao ta có thể hồi phục lại căn cơ võ đạo đi?
- Trưởng Tôn cô nương còn nhớ rõ ta từng nói với muội mình đã thấy một giấc mộng hay không?
- Đương nhiên nhớ rõ, sao có thể quên.
Trưởng Tôn Nhiên mỉm cười đáp.
Thần Dạ tiếp tục nói:
- Nếu hiện tại ta nói cho muội biết kỳ thật ta từng thật sự trải qua giấc mộng kia muội có tin tưởng không?
- Làm sao có thể!
Mặc dù Trưởng Tôn Nhiên từng trải qua nhiều sóng gió nhưng giờ khắc này nghe được câu nói của Thần Dạ đều cảm thấy khiếp sợ không cách nào hình dung.
- Trưởng Tôn cô nương, làm sao vậy?
Tử Huyên chợt cau mày hỏi.
Trưởng Tôn Nhiên vẫn còn ngây người nghĩ tới câu nói của Thần Dạ.
Thần Dạ cười nhẹ một tiếng, nhìn lướt qua mọi người sau đó đem câu chuyện trong giấc mộng từng kể cho Thần lão gia tử với Trưởng Tôn Nhiên kể lại một lần với mọi người.
Sau khi nghe xong, chỉ có Diệp Thước, Thiết Dịch Thiên, Huyền Lăng cùng U Nhi có phản ứng như Trưởng Tôn Nhiên, mà những người khác…dù sao bọn họ chưa từng tham dự qua cuộc sống khi còn nhỏ của Thần Dạ nên không rõ ràng lắm.
- Thần Dạ, ngươi rốt cục muốn nói cái gì?
U Nhi lạnh lẽo quát hỏi.
Ân oán năm xưa giữa Thần gia cùng hoàng thất bởi vì hoàng thất thất bại mà kết thúc, công chúa Huyền Lăng cũng đã quên đi chuyện này. Hiện tại Thần Dạ đột nhiên nhắc tới, U Nhi tuy hiểu Thần Dạ không có ý kích thích Huyền Lăng, nhưng làm như vậy đối với nàng không khỏi quá tàn nhẫn một ít.