Đế Quân
Chương 1405 : Quyết đấu
Ngày đăng: 20:28 22/04/20
- Lão gia tử…Thần Sư…con trai…
- Mẹ…
Thanh âm của Thần Dạ khàn đục, chua xót không thôi.
- Thả mẫu thân của ta!
Hai mắt hắn đỏ bừng, tiếng gào thét dữ tợn như dã thú vang vọng khắp không gian.
Nhìn thấy diễn cảm của Thần Dạ, điện chủ Tà Đế Điện thoáng ngẩn người, trong ánh mắt chợt hiện lên ý cười.
- Nếu đã đem mẫu thân của ngươi mang tới nơi này, tự nhiên sẽ thả, nhưng mà…
Điện chủ cười nhạt một tiếng, nói:
- Tuy rằng bổn tọa không bắt buộc ngươi giao ra đồ vật ngay bây giờ. Nhưng ngươi phải nói cho bổn tọa biết đồ vật kia rốt cục ngươi đặt ở địa phương nào?
- Xem ra ngươi thật sự có tự tin.
Tận sâu trong đôi mắt đỏ bừng của Thần Dạ hiện lên tia thanh minh, nhưng chỉ thoáng chốc đã bị hắn áp chế xuống.
Nghe vậy điện chủ ngạo nghễ nói:
- Vô số năm qua chỉ cần chuyện Tà Đế Điện muốn làm, chưa từng thất thủ qua. Nói đi, đồ vật kia đặt ở nơi nào?
- Trong Cổ Đế Điện!
Thần Dạ lập tức đáp, rốt cục có đồ vật gì hay không thì hắn không rõ ràng, nhưng cũng không ảnh hưởng hắn nói như vậy. Chỉ có nói về Cổ Đế Điện mới không làm đám người kia sinh nghi.
- Đúng như suy nghĩ của bổn tọa!
Điện chủ không ngờ lại tin lời nói của Thần Dạ, gật gật đầu, trong thần sắc thoáng nới lỏng, phảng phất như đã hoàn thành xong việc gì đó.
Sau đó hắn vung tay lên, không gian chỗ cung điện nhất thời gào thét, mơ hồ truyền ra một thanh âm chói tai.
Ngay sau đó mảnh không gian hư vô kia đột nhiên dao động kịch liệt, một đạo khe hở tối đen chậm rãi xé rách, một cỗ hương vị dị thường huyết tinh chậm rãi tràn ra.
Lúc này cung điện thoạt nhìn chân thật hơn rất nhiều. Bị khe hở tối đen lan tràn, thân ảnh kia dọc theo khe hở nhanh như chớp xuyên qua, khoảnh khắc sau đó xuất hiện ngay nơi này.
- Nếu các ngươi muốn chết trước, ta tất nhiên muốn tìm cũng tìm không thấy.
Hiện thân trước mặt điện chủ, không gian chung quanh hai người lập tức ngăn cách, biết thành một phiến không gian hoàn toàn riêng biệt.
Ngay khi Thần Dạ vừa ra tay, nhóm người Tử Huyên cũng không chậm chạp, đều tự chọn đối thủ sau đó cùng nhau hiện thân ở tận sâu trong không gian.
Nếu như còn có người khác ở trên Bắc Vọng sơn, hẳn có thể nhìn thấy nơi này chỉ còn lại Thần Dạ cùng điện chủ Tà Đế Điện, nhưng chỉ có thể nhìn thấy hình ảnh mà bản thể của họ không biết đã ở địa phương nào, có vẻ cực kỳ hư vô mờ mịt.
Vào lúc này điện chủ như cảm ứng được điều kỳ lạ này, hai mắt trở nên ngưng trọng, đều đạt tới cảnh giới đỉnh cấp nhất, thần thông đặc thù lẫn nhau có lẽ còn chưa hiểu được, nhưng thủ đoạn đại khái vẫn có thể cảm giác một phần, dù sao là trăm sông đổ về một biển.
Nhưng giống như bây giờ, rõ ràng người ở đây nhưng lại không cảm giác được khí tức, cho dù là điện chủ như hắn cũng cảm thấy vô cùng áp lực.
Thần Dạ lẳng lặng đứng yên, thật lâu sau tâm thần chậm rãi thu hồi, nhìn điện chủ Tà Đế Điện cười nói:
- Có lẽ giết chết ngươi thì Tà Đế mới xuất hiện, đúng không?
Điện chủ thay đổi sắc mặt, thản nhiên nói:
- Sắp phải đại chiến với bổn tọa mà ngươi còn phân tâm, ngươi thật sự rất có lòng tin với chính mình.
- Ta có lòng tin hay không trong lòng ngươi hẳn là hiểu được.
Thần Dạ cười nhạt một tiếng, nói:
- Cho nên nếu ngươi không thỉnh ra Tà Đế, các ngươi đều phải chết!
- Đáng giận!
Điện chủ giận dữ, bàn tay nắm chặt, cả không gian đều sụp đổ, một đạo năng lượng rít gào thổi quét bay ra.
Hai tay Thần Dạ vừa nhấc lên, thanh sắc hào quang chói mắt từ trong cơ thể tán phát, trực tiếp đem lực áp không gian tan vỡ ngăn cản lại, lạnh lùng nói:
- Chỉ bằng những thủ đoạn này ngươi không thay đổi được kết cục đại chiến hôm nay, cho nên đừng thử thủ đoạn của ta.
- Cuồng vọng, được, để cho bổn tọa đến lĩnh giáo một chút ngươi có gì lợi hại.
Tà khí cuồn cuộn bốc lên, hóa thành một dòng hồng lưu khổng lồ hơn mười vạn trượng gào thét hướng Thần Dạ đánh tới.