Đế Quân
Chương 1417 : Muôn dân, quân cờ (1)
Ngày đăng: 20:28 22/04/20
Chúng Thần Chi Thần không khỏi cười khổ một tiếng, nói:
- Lần này mặc kệ ngươi có thành công hay không, mạng của ta ngươi đều muốn lấy đi, phải không?
Nghe vậy Tà Đế cười nói:
- Vì chính ngươi, cũng vì nhiều người, cho nên ngươi đi khuyên Thần Dạ, trong lòng tên tiểu tử kia cũng không có ý định vì thiên hạ muôn dân. Tốt lắm, lời nói tới đây, các ngươi tự thu xếp ổn thỏa, nửa năm sau trong Tà Đế Điện thiên ngoại thiên, bổn đế chờ các ngươi, ngàn vạn lần đừng làm bổn đế thất vọng!
- Lão hữu!
Nhìn Chúng Thần Chi Thần, Tà Đế nói:
- Ngươi cũng đừng nghĩ phương pháp ngày trước, đã không còn thực hiện được, hiện tại dù bổn đế không thể nắm thiên đạo trong tay, nhưng toàn bộ thiên đạo pháp tắc đã không thể che chắn tinh thần cảm giác của bổn đế, thuyết phục tiểu gia hỏa kia cùng bổn đế một trận chiến mới là cơ hội giữ mạng sống duy nhất của các ngươi. Đồng thời cũng đừng nghĩ trốn tránh, ngươi hẳn nên hiểu được hiện tại trong lòng bổn đế đã không còn nhân từ!
Dứt lời Tà Đế hóa thành một luồng quang mang màu xám, thẳng tắp vọt về chín tầng trời!
Thấy Tà Đế rời đi hồi lâu, Cửu Anh Vương cùng Tử Kim Song Dực Sư mới thở hắt ra, Cửu Anh Vương nhịn không được nói:
- Sớm biết Tà Đế phi thường cường đại, hiện tại tự mình cảm nhận mới phát hiện đã vượt xa sự tưởng tượng của bổn vương!
- Cửu Anh Vương, ở nơi này, còn ở trước mặt Tà Đế tự xưng vương, lá gan của ngươi cũng quá lớn một ít đi?
Tử Kim Song Dực Sư than nhẹ một hơi, sau đó nhìn Thần Dạ cười nói:
- Nhiều năm không gặp, tiểu huynh đệ vẫn tốt? Nói là nhiều năm, tính thời gian chỉ hơn mười năm, không tưởng được tiểu huynh đệ ngươi đã đạt tới nông nỗi làm ta phải nhìn lên, thiên tư ngút trời, khó trách làm cho Thần Vương đại nhân khen không dứt miệng!
- Thần Vương?
Thần Dạ đưa mắt nhìn Chúng Thần Chi Thần, chợt thu hồi ánh mắt, ôm quyền nói:
- Đa tạ tiền bối năm đó chỉ điểm!
Lịch lãm trong Chúng Thần Chi Mộ, Tử Kim Song Dực Sư, Cửu Anh Vương cùng Chúng Thần Chi Thần huyễn hóa ra Đại Âm Tà Ma Vương…chỉ có Tử Kim Song Dực Sư đối đãi hắn thực sự mang ý nghĩa khảo nghiệm.
- Đừng gọi tiền bối, trong thế giới võ giả lấy thực lực vi tôn, Thần Vương đại nhân gọi ta a Đại, ngươi cũng gọi ta a Đại là được, đây là huynh đệ của ta, a Tiểu!
- Không sai, chính là Hỗn Độn lực, về phần tại sao Tà Đế không đích thân ra tay, lát nữa lão phu sẽ giải thích.
Chúng Thần Chi Thần nói:
- Thần Dạ, ngươi hẳn là đã sớm biết Thiên Đao cùng Cổ Đế Điện là Hỗn Độn chí bảo, đương nhiên Hỗn Độn lực có hấp dẫn cường đại đối với bọn họ…
- Khi ngọc bội kia nằm trên người của ngươi, Đao Linh cùng Điện Linh đều đang ngủ say, đã cảm ứng được chỉ cần có Hỗn Độn lực là bọn họ có thể khôi phục thương thế.
- Nhưng bọn họ lại không nghĩ tới Hỗn Độn lực lại tự nguyện thân thiết với ngươi, vì vậy họ chỉ có thể dùng cách khác, chính là đáp ứng giúp ngươi khôi phục căn cơ võ đạo, giúp Hỗn Độn lực có thể tiến vào Cổ Đế Điện, hỗ trợ bọn họ nhanh chóng khôi phục lại.
Nhìn Thần Dạ, Chúng Thần Chi Thần nói tiếp:
- Nếu lão phu đoán không sai, sau khi Đao Linh hoàn toàn thanh tỉnh thì ngươi mới tiến được vào Cổ Đế Điện…
Thần Dạ im lặng, không nghĩ tới ngọc bội kia lại có uy lực như thế.
Tựa hồ xem thấu ý nghĩ trong lòng Thần Dạ, Chúng Thần Chi Thần nói:
- Mẫu thân ngươi lưu lại ngọc bội có một danh hiệu, ngươi nhất định sẽ không xa lạ gì.
- Là tên gì?
- Thiên Địa Hồng Hoang Tháp!
Chúng Thần Chi Thần nhìn Thần Dạ, trong mắt hiện lên vẻ phức tạp cùng hâm mộ.
- Ngọc bội kia chính là Thiên Địa Hồng Hoang Tháp!
Thần Dạ không khỏi chấn kinh, chợt hiểu được rất nhiều sự tình.
Năm xưa ở Khiếu Lôi Tông hắn thật dễ dàng khai thông Bách Binh Các, còn luyện hóa Tháp Linh, nguyên lai bởi vì bản thân hắn đã sớm có được bản thể Thiên Địa Hồng Hoang Tháp.
Nhưng thật không khả năng, Đao Linh từng nói với mình muốn mình nhờ vào phân thân bảo tháp tìm kiếm bản thể của nó, nếu bản thể của nó đã ở đây, vì sao Đao Linh nói như vậy?