Đế Quân
Chương 1429 : Hỗn độn ấn
Ngày đăng: 20:29 22/04/20
Loại thay đổi cực hạn này làm Tà Đế có chút ngưng trọng, tuy rằng hắn đã biết rõ về Thiên Đao, nhưng đây là lần đầu tiên kiến thức toàn bộ uy lực của nó.
- Thiên đạo quả nhiên thời khắc đều làm người vui mừng! Tốt, khiến cho bổn đế nhìn một lần, thiên đạo hao tổn tâm lực luyện chế ra Hỗn Độn chí bảo dùng đặc biệt đối phó bổn đế, rốt cục có bao nhiêu uy lực!
Tà Đế vung tay lên, quang mang khởi động, một thanh trường thương trong suốt khởi động tà ý vô tận biến hóa hiện ra trong tay hắn.
Hôi mang tràn ngập, trường thương thẳng tắp bay ra, thiên địa nháy mắt bị xỏ xuyên, trong cảm ứng của mọi người hai thế giới lúc này càng thêm run rẩy lên.
Hai đạo năng lượng ầm ầm va chạm chung một chỗ.
- Oanh!
Ba động lan tràn tới đỉnh, uy thế vô tận vẫn làm lòng người run rẩy không thôi, trình tự đại chiến đã vượt xa sự tưởng tượng của bọn họ.
Đột nhiên sắc mặt mọi người vui mừng, bởi vì đã nhìn thấy Tà Đế bật lui ra sau trước cả Thần Dạ.
- Tà Đế đã có dấu hiệu sẽ thua!
- Thiên Đao, không hổ là thiên đạo!
Tà Đế lẩm bẩm một tiếng, ánh mắt chiến ý ngập trời.
- Thần Dạ, bổn đế đã từng nói với các ngươi, sau đỉnh phong chính là đế cảnh, mà trogn đế cảnh sẽ phân ba cảnh giới, ngươi còn nhớ rõ?
- Chưa từng quên!
- Bổn đế cho ngươi biết, kỳ thật đế cảnh cũng không phải đế cảnh chân chính!
Thần Dạ cùng mọi người đều căng thẳng, lời này của Tà Đế rốt cục có ý gì?
- Đế, là đế như thế nào?
Nhìn Thần Dạ, Tà Đế nghiêm nghị hỏi.
- Chỉ khi nào thành tựu Đế Quân vị mới có thể vượt sinh tử, từ đó về sau thật sự tự do chân chính, không còn bị thiên đạo pháp tắc chỉ huy, tiêu diêu ngoài thiên địa!
- Đây là giấc mộng cả đời bổn đế!
Thần Dạ nghiêm mặt nói:
- Ngươi muốn làm, ta đã sớm biết, ngươi nói với ta chuyện này là có ý gì?
Nghe vậy Tà Đế cười nói:
- Vạn pháp về tự nhiên, thiên địa đều có cuối, chỉ có thành tựu Đế Quân vị mới có thể siêu nhiên thiên địa. Thần Dạ, con đường như thế ngươi có khát vọng hay không?
Thần Dạ im lặng không đáp, có lẽ trong nội tâm hắn cũng có dã tâm cùng khát vọng, nhưng Thần Dạ biết mình khác với Tà Đế, có lẽ Đế Quân vị thật mê người, nhưng hắn cần vẫn là sự tồn tại của người thân bằng hữu, có thể cùng người thương đến già đầu bạc, có thể hưởng thụ thiên luân chi nhạc.
Tựa hồ hiểu được suy nghĩ của Thần Dạ, thần sắc Tà Đế thoáng kinh ngạc, lập tức nói:
- Từ khi bổn đế bắt đầu đi lên con đường muốn siêu việt thiên đạo, người kia vẫn luôn muốn tiêu diệt bổn đế. Vì ứng phó thiên đạo pháp tắc tấn công, bất đắc dĩ bổn đế phải che giấu chính mình, thậm chí ở điều kiện không nguy hiểm tính mạng, khiến cho hắn thành công trong một ít hành động, mượn việc này làm suy yếu lòng đề phòng của hắn.
- Bởi vậy vô số năm trôi qua, trước mặt hắn, mặc dù là trước mặt bốn vị lão hữu, bổn đế chưa từng bày ra toàn bộ thực lực!
Ấn đường Thần Dạ cau chặt lại, trên mặt hiện lên vẻ lãnh ý.
- Bổn đế thẹn trong lòng, nhưng tuy rằng bổn đế chưa từng bộc lộ qua, nhưng bốn vị lão hữu cũng biết bổn đế có điều che giấu.
- Vào hôm nay, bổn đế muốn cùng ngươi thống khoái đối chiến một hồi, cho thiên đạo nhìn xem thực lực của bổn đế, đồng thời bổn đế muốn cho hắn biết, cho tới ngày nay, bổn đế không cần tiếp tục che giấu giữ tròn chính mình.
- Ngươi thật không sợ sau cuộc đại chiến, thiên đạo thừa dịp mà vào?
Thần Dạ thản nhiên hỏi.
Tà Đế cười không đáp, bản thân chợt run lên, một cỗ chân khí đột nhiên xuất hiện.