Đế Quân
Chương 1432 : Thiên địa (2)
Ngày đăng: 20:29 22/04/20
Trên không trung, cảm thụ được cỗ chân khí kia, tuy rằng phi thường nhỏ yếu, nhưng Tà Đế vui mừng mỉm cười, hắn biết Thần Dạ đã làm được!
- Khí tức của Đế? Làm sao có thể, sao lại dễ dàng như vậy, hắn chỉ mới tu luyện vài chục năm, cho dù hắn cực kỳ ưu tú nhưng làm sao có thể đạt được?
Một thanh âm nổi trận lôi đình vang vọng khắp bầu trời.
Mặc dù mọi người không nhìn thấy chủ nhân thanh âm kia, nhưng có thể tưởng tượng được giờ phút này trong lòng hắn phẫn nộ, sợ hãi tới bậc nào…Bên trong hư ảo, Tà Đế tràn đầy ý cười, ngẩng đầu nhìn bầu trời, cười nói:
- Thiên đạo, ngươi đa mưu túc trí, vì sao không nghĩ ra điểm này đây?
- Nhi đồng của Hỗn Độn Thể sau khi sinh ra, dĩ nhiên có lực hấp dẫn lớn lao đối với Hỗn Độn lực! Bởi vì ngươi đã xem Thần Dạ cùng mẫu thân hắn quá nặng, không tiếc để Thiên Địa Hồng Hoang Tháp đi theo, đây chính là sai lầm của ngươi!
- Thứ hai ngươi chọn lựa Thần Dạ đối phó bổn đế, hắn vốn là quân cờ rất tốt, nhưng ngươi không biết bốn vị đại đế kia lại là bằng hữu của bổn đế! Hắn là truyền nhân Cổ Đế, há lại nghe ngươi an bài?
- Thứ ba, cũng là trọng yếu nhất, là ngươi xem nhẹ, cho dù ngươi là thiên đạo nhưng lòng người cũng không phải ngươi muốn khống chế thì có thể làm được.
- Được thiên địa bổn nguyên, có Hỗn Độn chân linh, lại có Đế Quân lực của bổn đế thành toàn, dưới điều kiện như thế với ưu tú của Thần Dạ, nếu hắn vẫn không thể thành tựu Đế Quân vị, thiên đạo, chỉ sợ cả ngươi cũng cảm thấy thất vọng đi?
Tà Đế cười thật thống khoái, đã bao nhiêu năm từ khi đối mặt cùng thiên đạo cho tới nay, có lẽ hắn chưa từng chân chính cười to như vậy lần nào.
- Đáng giận! Ngươi đáng chết!
Bầu trời chấn động, bên ngoài cửu trọng thiên dâng lên một cỗ lực lượng khủng bố, cuồn cuộn tràn đến như thủy triều, phong ấn của Tà Đế bị thiên đạo phẫn nộ đập vào, chỉ chốc lát không trung đột nhiên vỡ ra một đường vết rách, lực lượng vô cùng phóng tới, hung hăng oanh kích lên thân ảnh hư ảo của Tà Đế.
Tà Đế như không chút sức nặng không ngừng lui ra phía sau, mỗi khi lui một thước thân ảnh của hắn càng mờ ảo, cuối cùng cơ hồ không thể nhìn thấy.
Nhưng vào lúc này cả thiên địa như khởi động lên khí tức thuộc về Tà Đế, dưới cỗ chân khí kia bao phủ, dù thiên đạo phẫn nộ ra tay nhưng cũng không ảnh hưởng được Thần Dạ còn chìm trong tu luyện.
Nhưng không có ai biết Tà Đế rốt cục còn có thể kiên trì bao lâu.
- Linh nhi, chiếu cố tốt cho cha con, mẹ đi trợ giúp Tà Đế!
- Mẹ, mẹ cẩn thận một chút.
Sắc mặt Linh nhi ngưng trọng đứng trước người Thần Dạ, Hỗn Độn lực cuồn cuộn lại tràn ra, phạm vi trăm trượng đều bị bao phủ.
- Tà Đế, ngươi thế nào?
- Ha ha, bổn đế không có việc gì!
Mặc dù không biết rõ trạng thái của Tà Đế, nhưng khí thế của hắn vẫn vô song tràn đầy, thanh âm mờ mịt truyền đến:
- Tử Huyên cô nương, mặc dù ngươi có Hỗn Độn lực hộ thể, nhưng lực lượng của ngươi vẫn chưa đại thành…
- Ngươi cứ yên tâm, ta chỉ muốn kéo dài thời gian.
Tử Huyên lập tức đáp.
- Không cần thiết!
Tà Đế cười khẽ:
- Nơi này đã bị bổn đế dùng bổn mạng máu huyết biến thành phong ấn bao phủ, cho dù bổn đế đã chết nhưng trong không gian này chỉ cần bổn đế không muốn, dù là thiên đạo cũng đừng mơ tưởng có thể xuyên qua. Bổn đế nghĩ chỉ cần chút thời gian như vậy cũng đủ cho Thần Dạ hoàn thành bước cuối cùng.
- Ngươi…?
Vạn đạo quang hoa xuất hiện trong hư không, thiên toàn địa chuyển, thiên đạo lực chợt phát hiện thiên địa như biến mất trống rỗng, thiên đạo lực chỉ còn lưu lại trong một không gian nhỏ hẹp, đã bị vây khốn!
- Đế Quân, mời ngươi buông tha ta, ta thề từ nay về sau chỉ thủ bổn phận, thực hiện trách nhiệm của mình!
Thiên đạo vội vàng hoảng sợ kêu to.
- Không phải không cho ngươi cơ hội sửa sai, nhưng thiên địa này đã thay đổi bộ dáng, cho nên ngươi phải trả giá những gì ngươi đã làm!
Thanh âm trầm thấp vang ra, quanh quẩn trong thiên địa, Đế Quân lực bàng bạc không gian, đem thiên đạo pháp tắc mạnh mẽ dung hợp cùng một chỗ.
Thanh âm rít gào không cam lòng vang lên, thiên đạo lực dần dần suy yếu, cuối cùng như một hài nhi mới sinh ra, không còn chút cường thế như lúc ban đầu!
- Hiện tại thiên địa này nên bắt đầu rồi!
Thần Dạ thấp giọng thì thào, bàn tay vẫy nhẹ.
- Tà Đế!
- Thần Dạ!
Thần Dạ chợt cười nói:
- Hôm nay của ta là có ngươi thành toàn. Ngươi đã không khả năng nắm giữ thiên địa trong tay, trong thiên địa cũng không thể có vị Đế Quân thứ hai xuất hiện. Nhưng ta có thể trợ giúp ngươi trở thành Tà Đế chân chính!
Không nghĩ tới Tà Đế lắc đầu nói:
- Nhân sinh kế tiếp ta muốn thay đổi một phương thức khác để sinh tồn!
- Có lẽ ta sẽ không còn tu vi ngạo tuyệt như đời này, có lẽ không có cơ hội làm người, nhưng đó là lựa chọn của ta, ta tin tưởng mình sẽ không hối tiếc!
- Một khi đã như vậy, vãn bối tiễn tiền bối!
- Không cần!
Tà Đế khoát tay:
- Ta nghĩ đi con đường của mình, nếu để ngươi tiễn sẽ mang theo ảnh tử của ngươi, như vậy sao còn con đường cho riêng mình?
- Đế Quân, cáo từ!
Thân ảnh Tà Đế dần tan biến, không còn tung tích.
Sau một lát Thần Dạ thu hồi ánh mắt, với khả năng bây giờ của hắn chỉ giây lát đã biết Tà Đế đầu thai ở đâu, nếu ngày sau gặp khó khăn, hắn tùy thời có thể ra tay tương trợ.
- Kế tiếp!
Thần Dạ thở mạnh một hơi thoải mái:
- Tử Huyên, Linh nhi, về nhà!
Mấy chục năm lịch lãm hồng trần, trải qua vô số sinh tử, cuối cùng hoàn thành xong toàn bộ tâm nguyện, không còn cực khổ cùng phiền não, Thần Dạ tin tưởng thân nhân cùng hậu thế ngày sau, sẽ vĩnh viễn hạnh phúc!
HẾT