Đế Quân
Chương 182 : Phong Tam Nương
Ngày đăng: 06:19 22/04/20
Nét mặt cực kì lạnh lùng của Phong Tam Nương trong chớp mắt đã thu lại, nàng vừa đi vừa cười:
- Người khắp cả trấn Thanh Dương đều cũng biết, Thu Tấn đại gia có tu vi phi phàm. Haig ngày trước trong Cuồng Đao Quán trung càng là đại phát thần uy, đả thương rất nhiều đệ tử trong quán. Ngày đó tiểu nữ tử vừa lúc có việc nên không được xem dịp thịnh hội kia. Không thể chính mắt thấy phong thái của Thu đại gia ngươi. Không biết hôm nay, liệu có thể chỉ giáo một phen chăng?
Tiếng cười vừa dứt, hình như có một làn gió thơm lan tỏa. Tuy nhiên, tất cả làn gió thơm cũng liền ngưng tụ thành một đạo, nương theo bước chân của Phong Tam Nương mà từng bước từng bước thổi về hướng chỗ Thu Tấn đang đứng.
Vẻn vẹn là chiêu thức ấy, liền để cho mọi người trong tửu lâu biết được, tu vi của Phong Tam Nương cũng như vẻ quyến rũ mà nàng đã thể hiện ra ngoài, đều cực kỳ đáng sợ!
Gương mặt Thu Tấn lập tức bắt đầu cứng lại, tay áo khẽ vung lên, Huyền Khí hóa thành làn gió hình thành một đạo chướng ngại vật vô hình trước người hắn. Sau khi dường như ngăn chặn được làn gió thơm ở phía trước kia, thì hắn mới nặng nề bảo:
- Phong Tam Nương, ngươi nhất định phải đối nghịch với Thu gia ta?
Nghe vậy, Phong Tam Nương cười khanh khách mà nói:
- Thu đại gia, xem ra ngươi nói rất đúng ? Tiểu nữ tử chưa bao giờ nghĩ tới sẽ đối nghịch cùng Thu gia ngươi. Nhưng thật sự là Thu gia ngươi tự cho mình siêu phàm, đã làm hành động cưỡng đoạt dân nữ. Không may, thiếu nữ bị các ngươi đoạt lại đúng là em họ thân thích của tiểu nữ tử. Hiện nay, cuộc sống của nó thật không tốt. Làm tỷ tỷ, tự nhiên ta sẽ vì nó mà đòi lại một cái công đạo.
- Việc ngày đó đã sớm có kết luận. Phong Tam Nương, ngươi lại vẫn muốn bắt bí chuyện này sao?
Thu Tấn trầm giọng quát.
- Kết luận?
Nụ cười của Phong Tam Nương nom càng thêm nhu mì:
- Xin hỏi Thu đại gia, sau khi đưa ra kết luận thì có ai ở đây, là ai đưa ra kết luận vậy ? Từ đầu đến cuối, xin hỏi Thu gia ngươi có một thông báo đích thực cho tiểu nữ tử hay không ?
- Nói như vậy, Phong Tam Nương ngươi định là không đứng chung cùng Thu gia ta sao ?
Người thiếu niên ánh mắt phát lạnh. Lúc hắn đang muốn đuổi theo thì đột nhiên nhìn thấy. Ở cuối dải tơ lụa kia đã thấy bóng dáng mảnh mai xuất hiện. Vọt lên lần thứ hai, cả người liền lại xuất hiện ra ở trong không trung phía trên Thu Tấn đang chạy trốn.
- Tốc độ thật nhanh!
- Thu đại gia, chạy nhanh như vậy làm gì? Tiểu nữ tử còn hỏi, liệu giữa chúng ta có duyên hay không. Liệu có khả năng đến cùng tắm một lần Uyên Ương hí thủy ?
Ngũ Thải Ti Đái chụp xuống phô thiên cái địa. Lập tức, nó hóa thành một cái võng thật lớn cuốn lấy Thu Tấn thật chặt.
Giãy dụa chỉ chốc lát, nhưng vẫn là không thể động đậy. Lại bị Ngũ Thải Ti Đái vây khốn, Thu Tấn cảm giác được Huyền Khí trong cơ thể phảng phất đều là bị phong bế lại. Ở trong ánh mắt của hắn không khỏi thoáng hiện một vẻ tuyệt vọng.
- Yêu nữ, giết ta, Thu gia nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi.
- Ha hả, tiểu nữ tử cũng muốn nhìn một chút, rốt cuộc Thu gia sẽ không buông tha ta như thế nào?
Những dải lụa quay chung quanh đã hình thành một cái cũi. Phong Tam Nương chậm rãi bước đi tới. Mỗi đi một bước, tựa hồ đều để lại dấu vết gì đó. Chỉ thấy, gương mặt của Thu Tấn lộ ra ở bên ngoài đang dần dần tái nhợt đi.
Tới lúc tái nhợt đến một tình trạng nhất định, nó lại đỏ lên một cách kỳ dị.
Cứ lặp lại như thế không ngừng, làm cho người ta có một loại cảm giác quỷ dị. Mà ở trong biến hóa như vậy, Thu Tấn bản thân không thể động đậy, dáng vẻ đau đơn kia, tất cả đều hiện ra ở trên gương mặt của Phong Tam Nương, khi thì nổi điên, khi thì hưởng thụ, khi thì lại là hung ác vô cùng....
- Phong Tam Nương, van cầu ngươi, thả ta!