Đế Quân
Chương 217 : Già mà thành tinh (2)
Ngày đăng: 06:19 22/04/20
- Như vậy a, được rồi, ta cũng không cố gắng khiêu khích quan hệ của các ngươi. Hiện tại, ta có chút lời nói thật a.
Nhìn hai người, Thần Dạ khóe miệng nhếch lên, rồi nói:
- Hai người các ngươi đều là bá chủ ở trấn Thanh Dương, tu vi cũng sàn sàn như nhau. Cho dù là cuộc chiến sinh tử, nếu muốn ăn sống nuốt tươi đối phương thì cũng là không có khả năng, đúng không?
Không để ý tới hai người, Thần Dạ tiếp tục nói:
- Thu hoạch của ta và Phong cô nương, hừ, phần của ta nếu so với nàng thì có cao siêu hơn một chút. Cho nên, ai mà có được thứ của ta thì thành quả võ đạo tương lai sẽ càng lớn hơn một chút. Như thế, nếu là giao cho Thu gia chủ thì với thực lực của Thu gia liền nhất định sẽ vượt qua Cuồng Đao Quán rất nhiều, ngược lại cũng là như vậy.
- Xin hỏi, thu hoạch của ta rốt cuộc là giao cho ai trong các ngươi a?
Thần Dạ lập tức rất mưu mẹo mà nói:
- Hai vị tiền bối, các ngươi ngàn vạn lần không nên phát sinh hiểu lầm. Ta không phải là đang khiêu khích các ngươi, chẳng qua là nói sự thật mà thôi.
Những lời như thế nói ra, làm tay Phong Tam Nương kìm lòng không đậu đã nắm lấy tay Thần Dạ. Những lời như thế này, đúng là không hề kiêng dè để ly gián giữa Thu Chấn cùng Võ Cuồng. Tuy nhiên, nàng thì làm sao mà không hiểu, Thần Dạ đây là đang bảo vệ cho nàng.
Thần Dạ có món đồ tốt hơn, như vậy tự nhiên sẽ phải chịu công kích lớn hơn nữa, cơ hội chạy trốn của chính nàng sẽ lớn hơn rất nhiều....
- Thần Dạ!
- Hay cho một tiểu tử quỷ kế đa đoan, đã vào những lúc như thế này mà còn muốn làm chuyện xấu. Lão phu sẽ nói cho ngươi, loại mưu mô này, ngươi sử dụng sai lầm rồi.
Lời tuy như thế, nhưng lại vẫn có thể nhìn thấy, ở chỗ sâu trong con ngươi Thu Chấn kia có một vẻ mất tự nhiên.
- Thu lão đệ, ngươi đang làm cái gì?
Võ Cuồng nổi giận đùng đùng, nhưng hiển nhiên vẫn còn có thể khắc chế. Cơn tức giận này cũng chưa chuyển hóa thành ý định giết người.
- Cái kia, Võ lão ca....
Thu Chấn ngượng ngùng cười một tiếng:
- ( im lặng cứng họng )....
- Ta nói Võ quán chủ, Thu gia chủ muốn làm cái gì thì ngươi vẫn còn không hiểu lắm sao. Rõ ràng, là lão không muốn vật trong tay ta rơi tại trong tay của ngươi.
Nếu Võ Cuồng còn có thể kìm chế, như vậy, liền đổ thêm dầu vào lửa, để cho lão ấy vô phương kìm chế.
- Tiểu tử hỗn trướng, ngươi đang nói bậy bạ gì đó?
Thu Chấn thần sắc hơi đổi, vội vàng gầm lên:
- Tiểu tử, vào những lúc như thế này mà còn muốn ly gián chúng ta. Ngươi quả nhiên là muốn bị chết rất khó nhìn.
Thần Dạ có vẻ hơi bị oan uổng xòe tay ra mà nói:
- Sự thật bày ở trước mắt, là ta nói bậy sao? Nếu như ngươi không có ý tứ này, để cho Võ quán chủ trực tiếp tới tìm ta là được. Ngươi cần gì phải chặn ngang một đòn? Võ quán chủ, lão nhân gia ngài yên tâm, ta nguyện ý giao đồ cho ngài.