Đế Quân

Chương 231 : Tiến vào Quỷ Mộ

Ngày đăng: 06:19 22/04/20


Bị làm nổi bật như thế, toàn thân Phong Tam Nương hình như là người đến từ Cửu U địa giới. Với khí tức toàn thân đáng sợ, khiến cho nàng cực kỳ giống một vị tử thần.



Sau một lát, Phong Tam Nương khẽ cắn đầu lưỡi, một giọt máu huyết bắn ra. Nó lại bị lưỡi hái ấn ký trực tiếp hấp thu vào. Rồi chỉ trong một cái chớp mắt, lưỡi hái ấn ký ở chính giữa trán nàng phảng phất như một vật sống, lại tự động bay lên giữa không trung, biến thành một thanh lưỡi hái đích thực.



Phong Tam Nương phá không lướt đến. Nàng cầm lưỡi hái, lập tức, hướng về phía Quỷ Mộ mà múa vù vù !



Vào lúc Phong Tam Nương bay vút ra.... Hẳn là đúng khi mà lưỡi hái ấn ký ở trên trán Phong Tam Nương hiện lên. Thì ông trời lại một lần nữa tức giận, lại càng không cần phải nói, cuối cùng quỷ khí tuôn trào dữ dội!



Trên bầu trời, tầng mây đen sì bỗng đột ngột xuất hiện, những tia sáng hai màu tím bạc, như đàn trường xà xuyên qua không gian, thỏa thích bay lượn ở trong tầng mây. Chúng xuất ra những cỗ khí tức hủy diệt cường đại vô biên vô tận.



Thiên địa, bỗng trở nên hắc ám !



Mà loại hắc ám này, so với cái hắc ám của ánh sáng lưỡi hái đang bao phủ Quỷ Mộ thì hoàn toàn không giống. Cái trước, là phô thiên cái địa giáng xuống. Nó che khuất bầu trời, phảng phất cả một vùng trời này sắp sửa đâm xuống mặt đất. Loại uy thế này, không phải bất cứ một vật nào trên thế gian có khả năng kiến tạo ra nổi.



Gương mặt Thần Dạ dần dần cứng lại. Quỷ Chân Nhân này xem ra, tại thời đại của ông ta nhất định là một nhân vật đích thực nghịch thiên. Bất kể là chiếc lưỡi hái này, hay là quỷ khí quanh thân Phong Tam Nương giờ phút này, hiển nhiên đều là truyền thừa từ Quỷ Chân Nhân.



Nhưng mà cả hai món đồ này đều là thứ trời xanh bất dung, Quỷ Chân Nhân, có phần cũng quá làm cho người tò mò.



Trên bầu trời, gió nổi mây phun, muôn vàn đạo tia sáng tím bạc, đã phá không xuất ra. Khí tức hủy diệt, liền vào đúng thời khắc này bắt đầu điên cuồng thổi quét mà đến. Một cơn dao động kinh người, cho dù hiện nay vẫn còn đang quanh quẩn giữa không trung thì cũng đã khiến cho Thần Dạ hơi bị chấn động tâm thần.



- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!



Âm thanh sấm sét nổ vang, những tia sáng tím bạc tất cả lan tràn tại trong hư không trong nháy mắt sau đó đã hòa tan vào. Nếu không trong thời gian chỉ chốc lát thì rõ ràng một đạo sấm sét, có thể so với quả núi nguy nga vẫn còn cường đại hơn liền hình thành ở ngay trước mắt Thần Dạ !



Sấm sét Lôi Đình như thế lại xuyên qua cả thiên địa, đều không cần nó liên tục giáng xuống. Bởi vì, Lôi Đình thật giống như là một chùm tia sáng mà đầu phía trên nối liền với ông trời, còn một đầu khác đã xuất hiện trong không trung trên đỉnh đầu.



Khí thế khổng lồ làm cho người sợ, càng kêu lên to hơn, Thiên Địa Chi Lực quả nhiên là có uy năng lớn lao!



Mà nay, có lẽ bởi vì là Cổ Đế Điện ngăn cách, nên mới không để cho đạo Lôi Đình giáng xuống. Thế nhưng, Cổ Đế Điện ngăn cách, cũng không phải là một đảm bảo. Nếu không phải như thế, trời xanh liền đã không cảm ứng được mấy thứ lưỡi hái cùng quỷ khí xuất hiện.



Nói cách khác, một đạo Lôi Đình này nhất định sẽ giáng xuống!



Uy thế hào hùng, uy lực của Lôi Đình đến tột cùng lớn tới đâu thì Thần Dạ không dám tưởng tượng. Thế nhưng hắn nhất định biết, với trạng thái hiện nay của Cổ Đế Điện thì tuyệt đối không chịu nổi một kích này của Lôi Đình.



Thần Dạ rất muốn trợ giúp Phong Tam Nương mở Quỷ Mộ ra, cũng rất muốn từ trong Quỷ Mộ thu được điều hắn mong muốn. Tuy nhiên, nếu như tất cả điều này mà có điều kiện tiên quyết là Cổ Đế Điện phải hủy diệt, thậm chí chỉ bị trọng thương thì đó đều không phải là điều Thần Dạ bằng lòng nhìn thấy.




Nương theo nụ cười duyên của Phong Tam Nương, hai người liền đi theo chiếc lưỡi hái này dẫn dắt, mà đi tới ở trong Quỷ Mộ. Ở đây hiện nay mặc dù có ánh sáng thăm thẳm lóe ra, nhưng vẫn có vẻ hắc ám.



Một mạch đi tới, nơi này thật giống như là một thông đạo thật dài dưới lòng đất, dường như không có điểm cuối. Cũng không biết nó đi thông đến nơi nào, bởi vì lưỡi hái căn bản là không có chút xíu dấu hiệu muốn dừng lại. Nói cách khác, bọn họ còn cách điểm cuối muốn tới ắt hẳn là còn một đoạn lộ trình rất dài.



Nói không chừng, ở cuối thông đạo thật sự là Cửu U Địa Ngục?



- Phong cô nương, còn cần bao nhiêu thời gian mới đến a?



Âm thanh của Thần Dạ, nghe ra đã có vẻ không kiên nhẫn.



Nghe vậy, Phong Tam Nương nhẹ nhàng nhướn mày một cái, vội hỏi:



- Thần Dạ, vết thương của ngươi, có đúng là vô phương áp chế không ?



Đối với Thần Dạ, Phong Tam Nương đã có hiểu biết nhất định. Người thiếu niên này, tính tình không câu chấp, điều đòi hỏi không nhiều lắm, ngoài ra tính tình cứng cỏi. Vậy mà nay đi lại, đừng nói mới qua vẻn vẹn canh giờ, cho dù cần thời gian mấy ngày thì cũng sẽ không làm cho hắn có cảm giác không kiên nhẫn.



Nhưng hiện tại, chính mình ngược lại từ trong âm thanh của hắn lại nghe được mùi vị như vậy.



Thần Dạ lắc đầu, thân thể bị tổn thương tất nhiên rất cần coi trọng. Nhưng hắn có Hồn Biến, hồn phách vào mọi thời khắc đều đang tu luyện, nên tự có Huyền Khí thong thả lại cuồn cuộn không ngừng bổ sung tiến vào đan điền. Chỉ cần không gặp ngoại lực cường đại công kích thì vết thương sẽ đủ ổn định.



- Vậy ngươi là làm sao vậy?



Phong Tam Nương tò mò, nếu không phải nguyên nhân là vết thương thì nàng cũng không thể tưởng tượng được là còn có thể có nguyên nhân gì đó, sẽ làm cho người thiếu niên này bởi vậy mà lùi bước!



- Ta cũng không nói lên được!



Trong hai mắt Thần Dạ hơi có một chút nghi hoặc.



- Nếu như thân thể ngươi cho phép, chúng ta đẩy nhanh tốc độ hơn được không?



Sau khi có được sự đồng ý của Thần Dạ, Phong Tam Nương đi lên phía trước. Sau khi thúc dục lưỡi hái, nó nhanh chóng lướt đi.



Sau đó, Thần Dạ đi theo sát, chỉ một hơi thở phì phì cũng đủ để bị nhẹ nhàng phun ra.