Đế Quân

Chương 239 : Nghịch thiên

Ngày đăng: 06:19 22/04/20


Trong tương lai, ít nhất nàng cũng là nhân vật cấp bậc tông sư ở một chốn. Lại còn cần chính mình bảo vệ sao?



Ý tứ những lời này của Quỷ Chân Nhân, rõ ràng là chỉ một ngày kia trong tương lai, Phong Tam Nương sẽ đứng ở phía đối lập với chính mình, lão ta khẳng định như thế, tại sao? Có lẽ bởi vì lai lịch của mình sao?



Thấy thái độ của Thần Dạ, Quỷ Chân Nhân bất đắc dĩ cười cười mà nói:



- Có một số việc, là phải nói cho rõ ràng cùng ngươi. Nếu không, ngươi từ đầu đến cuối vô phương giải thích !



Quỷ Chân Nhân nhìn Thần Dạ, trong ánh mắt không còn sáng ngời kia đột nhiên nổi lên một chiến ý mãnh liệt:



- Năm đó, ta như mặt trời ban trưa, ung dung tự tại trên thế gian, không người nào có thể địch nổi. Nhưng mặc dù như vậy, rốt cuộc cũng không thoát khỏi Thiên đạo chi lực, hết hạn tuổi thọ buông xuống !



- Ta không cam lòng!



Trong thần sắc của Quỷ Chân Nhân có sự điên cuồng tới cực độ:



- Nếu đều phải bỏ mạng, ta cũng không để cho chính mình lưu lại tiếc nuối. Vì vậy, ta muốn nghịch thiên! Nếu như thành, thì cùng tồn tại với đất trời, trọn đời tiêu dao! Mặc dù bại, ta đây cũng không phải đích thực tiếc nuối!



Vô số người, vô số Võ Giả, đang trên con đường tu luyện đều cho rằng lộ trình chính mình đi chính là cử chỉ nghịch thiên. Nhưng trong lòng mỗi một Võ Giả đều biết rõ ràng. Vì nghịch thiên, chẳng qua là một khẩu hiệu kêu gào mà thôi, lại có người nào mà làm được chuyện nghịch thiên đích thực.



Thần Dạ lại biết, Quỷ Chân Nhân nói nghịch thiên, vậy cái đó nhất định là nghịch thiên đích thực! Nhưng mà bây giờ nhìn lại, con đường nghịch thiên của Quỷ Chân Nhân, hiển nhiên cũng là thất bại.



Thiên, thật không thể nghịch!



- Ha hả!




- Người kia là ai, đối với ta mà nói đã không quan trọng. Về phần ngươi, sớm muộn cũng sẽ biết. Hiện tại ta có nói ra cho ngươi, thì ở trong lòng ngươi cũng chỉ là hơn nhiều một cái tên, không hơn.



- Tiền bối không muốn nói, thì vãn bối tự cũng không gượng ép. Chỉ là tiền bối....



Thần Dạ hỏi một câu mấu chốt:



- Tiền bối đã lo lắng như vậy cho Phong cô nương, thì cũng nhận định, ta sau này có lẽ sẽ trở thành kẻ địch lớn nhất của nàng. Như vậy, vì sao chỉ muốn ta một lời hứa hẹn? Hiện tại cứ giết ta, chẳng phải là càng thêm đảm bảo sao?



- Giết ngươi?



Quỷ Chân Nhân bí hiểm cười một tiếng:



- Muốn giết ngươi, trạng thái hiện tại của ta tự nhiên cũng có thể làm được. Chỉ là ngươi cho rằng, ngươi liền nhất định có thể để cho ta giết được sao?



Thần Dạ lại thất thần một lần nữa, Quỷ Chân Nhân nói ra lời này, tựa hồ rất tự mâu thuẫn....



Trong đại điện, có một khoảng trầm lặng ngắn ngủi....



Quỷ Chân Nhân rốt cục không nhịn được trước, lão hỏi:



- Tiểu bằng hữu, lời hứa hẹn này, ngươi rốt cuộc có nguyện ý hay không đồng ý?



- Vãn bối chỉ có thể nói như vậy. Vãn bối mang trọng trách thật sự quá nặng quá nặng. Bất cứ chuyện gì, cho dù vãn bối đem tánh mạng của mình so sánh với nó thì đều có vẻ nhẹ hơn rất nhiều. Cho nên, một đời này, nếu như vãn bối không thể hoàn thành chuyện này thì ngàn vạn năm, dẫu sẽ vĩnh viễn rơi vào hoàng tuyền nhưng vãn bối cũng sẽ không an bình!