Đế Quân
Chương 243 : Lửa giận ngập trời
Ngày đăng: 06:19 22/04/20
Thần Dạ cũng chưa từng nghĩ tới phải tu luyện Hồn Biến đến loại trình độ này. Chỉ là bởi vì sau khi Hồn Biến thì hồn phách có khả năng tự động tu luyện, mà khi tu luyện được lại sẽ có một bộ phận lớn tặng lại cho mình. Lợi ích như vậy cũng đủ khiến hắn rất cảm thấy mỹ mãn.
Hôm nay Quỷ Chân Nhân lại giúp Tạo Hóa, thật sự khiến cho hắn kinh ngạc có thừa. Bởi đối với Hồn Biến, hắn cũng có sự đặc biệt chờ mong nào đó !
Loại phương thức tu luyện thứ ba trên thế gian a. Nếu như chính mình cả đời này mà có thể tu luyện cả ba loại, tất cả đều đạt tới cảnh giới đỉnh cao, như thế thì mình sẽ đạt tới một loại trạng thái nào đây ?
Điều này mặc dù là giấc mộng, thậm chí là hy vọng hão huyền. Thế nhưng, ở trong thế gian này, ai có thể tu luyện cả ba loại phương thức vào cùng một thân thể đây? Ngoại trừ Thần Dạ ra thì có lẽ đếm trên một bàn tay đều khó có thể tập hợp đầy đủ.
Nếu như vậy, ngẫm lại thì phải làm thế nào đây!
Quỷ Chân Nhân xua xua tay mà nói:
- Thật sự không cần cảm tạ. Theo ta biết, trong vô số cao thủ trước đây, phàm là người có được Hồn Biến thì vẫn còn chưa bao giờ có một người, có thể tu luyện phương thức như thế mà đạt tới tình trạng đỉnh cao. Hiện nay đưa cho ngươi, nếu như ngươi có thể đạt tới loại tình trạng này thì cũng là sau này cho người một hy vọng.
- Được rồi, ta phải đi. Nơi này, cũng nên phong bế, ngươi rời khỏi đi!
- Phong bế, vậy còn Phong cô nương kia ?
Quỷ Chân Nhân đáp:
- Đến lúc nào, nó có khả năng dựa vào tu vi của bản thân để phá vỡ rời khỏi nơi này, là có thể rời khỏi được. Nếu không nghe lời, ta cũng thật sự không yên lòng để nó xông xáo trong thế gian. Truyền thừa của ta bị đố kị quá mức !
- Không chỉ có là bị loài người đố kỵ, càng gặp phải thiên địa bất dung. Cho nên nếu như không đủ thực lực uyên thâm, thì liền ở chỗ này xem ra cũng khá hơn một chút.
Thần Dạ hô to, nhưng âm thanh lại không hề truyền đi. Nhưng mà hắn tin tưởng, Quỷ Chân Nhân nhất định sẽ nghe được những lời này.
***
Ở một nơi nào đó trong không gian bên ngoài Quỷ Mộ. Sao một dao động nhẹ nhàng, có một bóng người từ trong Hư Vô hạ xuống cực kì nhanh chóng. Đúng là Thần Dạ.
Đi ra khỏi Quỷ Mộ, Thần Dạ ánh mắt chợt cứng lại đột ngột. Quỷ Mộ đã đích thực phong bế, phần mộ ngày xưa san sát giờ đã không thấy đâu. Ngay cả một chút bóng dáng nấm đất đều là không hề nhìn thấy. Vùng đất Quỷ Mộ ban đầu, giờ phút này đã biến thành một chốn ruộng đất bằng phẳng. Nếu là người không hiểu rõ tình hình mà đến nơi này, tuyệt sẽ không thể phát hiện, nơi này, đã từng có một bãi tha ma tồn tại.
Thủ đoạn của Quỷ Chân Nhân đã không cần cảm thán nữa.
Nhìn mảnh đất đã qua từng có Quỷ Mộ kia, Thần Dạ nhẹ nhàng nói:
- Phong cô nương, bảo trọng!
Dứt lời, ánh mắt Thần Dạ quay lại nhìn về phía trấn Thanh Dương....
- Ha hả, Thần Dạ công tử, đã lâu không gặp. Xem ra, các ngươi quả thật là không hề rời khỏi trấn Thanh Dương quá xa.
Có mấy bóng người từ chỗ ẩn nấp bí mật phóng nhanh đến. Một người cầm đầu lạnh lùng cười nói.
Những người này Thần Dạ không nhận ra. Nhưng mà có thể nói rằng nếu không phải người của Thu gia, thì chính là người của Cuồng Đao Quán.... Những người trước mặt này, tựa hồ không chịu nổi chính mình quần thảo. Thế nhưng như vậy mà vẫn còn dám xuất hiện ở trước mặt mình. Vậy là lá gan lớn hay có lẽ đầu óc bị lừa ăn mất rồi ?