Đế Quân
Chương 254 : Rời đi (1)
Ngày đăng: 06:19 22/04/20
- Công tử, La cô.... La gia chủ đưa ra yêu cầu, chúng ta đều đồng ý....
Không đợi La Linh nói câu gì, từ trong đám người, người trung niên trước đây ngồi ở vị trí bên trái trong đại sảnh kia đã vội vàng nói.
- A, đều đồng ý phải không?
Thần Dạ thâm ý sâu sắc cười cười, rồi hỏi:
- La cô nương, nhưng không biết ngươi đưa ra cho bọn họ, là điều kiện gì?
Hỏi xong, Thần Dạ lại xua tay, cũng không để cho La Linh nói, mà là tự mình tiếp tục nói:
- Hôm nay ta mời mọi người lại đây, cũng không có nói quanh co vòng vèo nhiều như vậy. Ta chỉ có một điều kiện, sau này La gia thay thế Thu gia và Cuồng Đao Quán, không hơn. Không biết các vị có ý kiến gì không ?
La Linh ngây ra một lúc, mọi người ở đây cũng là thất thần. Mới vừa rồi La Linh nói cùng bọn họ, đâu phải là cái này a! Nhưng mà không có biện pháp, ai bảo người thiếu niên trước mặt này có bản lĩnh thực lực hơn xa bọn họ.
- Bọn ta tự không có dị nghị. Kỳ thật, công tử cùng La gia chủ tiêu diệt Thu gia và Cuồng Đao Quán. Như vậy, các ngươi tự nhiên liền có khả năng thay thế địa vị của bọn họ tại trấn Thanh Dương
Vẻn vẹn là trầm lặng một hồi, mọi người liền vội vàng nói.
Nghe vậy, Thần Dạ cười nhẹ mà nói:
- Mọi người thật đúng là nể tình. Vốn tưởng rằng, ta phải phí thêm miệng lưỡi một phen, hoặc là, còn phải lấy một vài người khai đao....
Trong lòng mọi người không khỏi run lên một hồi như vậy. May mắn là thay đổi khá nhanh, cũng may mắn người thiếu niên này kịp thời gây ra một phen động tĩnh lớn đến như vậy. Nói cách khác, nếu như bọn họ thật sự xảy ra xung đột cùng La gia, đang làm một vài chuyện đổ máu. Như vậy, ở trấn Thanh Dương, chỉ sợ lần thứ hai trong không gian lại lượn lờ trôi nổi một mùi máu tươi nồng nặc.
Cũng không có người nào lại cho rằng, người thiếu niên nhìn như dễ gần đang đứng trước mặt này, sẽ là người nhân từ!
- Công tử, có cái gì, là ta có thể làm cho ngươi đây?
Thần Dạ cười nói:
- Chiếu cố bản thân cho tốt là được.
- Chẳng lẽ, chỉ một chút ta có thể làm cho ngươi mà cũng không có sao?
Đôi mắt La Linh bỗng nhiên ảm đạm đi. Nàng cũng biết, bằng vào tu vi và năng lực của chính mình, điều có khả năng làm được thật sự không nhiều lắm. Nhưng cho dù chỉ có một chút thì đều đủ để cho nàng mỉm cười.
Bởi vì đến một chuyện như vậy, thì giữa hai người còn có một tầng liên lạc. Trong tim của hắn, vào lúc nhàn hạ, lúc xông xáo mệt mỏi thì có lẽ hắn liền sẽ nghĩ tới, ở trấn Thanh Dương có một cô nương tên là La Linh, từng vì hắn đã làm một ít chuyện.
Ánh mắt của Thần Dạ, từ trên người La Linh nhẹ nhàng lướt rời đi. Hắn nhìn ra xa xa hướng về phía phương trời xa xăm. Nơi đó, hẳn chính là phương hướng tới đế đô Hoàng Thành chứ ?
- La cô nương, ngươi thật sự muốn giúp ta làm chút chuyện?
Một lát sau, Thần Dạ hỏi nhỏ.
- Mời Công tử mau nói, bất kể là cái gì, cho dù muốn mạng của ta, ta sẽ làm tất cả.
La Linh hai mắt sáng ngời, vội vàng nói, dường như sợ chỉ sau một cái chớp mắt, đối phương sẽ đổi ý.
Nghe vậy, Thần Dạ cười nói:
- Cái đó không phải khủng bố cứ như ngươi nói vậy, nhưng mà cũng sẽ rất không dễ dàng.