Đế Quân

Chương 268 : Ta không phải ta, ngươi cũng không phải ngươi (2)

Ngày đăng: 06:20 22/04/20


- Thần Dạ, trong lòng ngươi đang rối loạn!



Thần Dạ thở nhẹ một hơi, hắn không phủ nhận:



- Đúng vậy, có hơi rối loạn!



Nói xong, mặt mày hắn căng thẳng, còn trên khóe miệng thoáng hiện ra một dư vị cay đắng.



- Tại sao phải cau mày, tại sao phải cay đắng?



Trường Tôn Nhiên cũng không quay đầu lại, nhưng lại biết được tất cả hành động cùng vẻ mặt của Thần Dạ.



Trường Tôn Nhiên thông minh như vậy, sao không biết nguyên nhân trong đó?



Sau khi Thần Dạ im lặng một hồi, liền mở miệng:



- Ngươi phái người trà trộn vào quân doanh, hẳn là muốn có được đầy đủ chứng cứ chính xác từ chỗ Long Uy tướng quân ! Đến sau khi ngươi thu được, xin giao những thứ này cho ta. Còn chuyện kế tiếp, liền cứ để ta làm, không phiền toái ngươi.



Khóe miệng Trường Tôn Nhiên nhẹ nhàng nhếch lên, cũng là một vẻ cay đắng lặng lẽ hiện lên:



- Cái gọi là chứng cứ, tạm thời ta không có khả năng giao cho ngươi....



- Ta biết!



Vì chứng cứ đó đương nhiên là mệnh lệnh cấp phát cho Long Uy tướng quân, chỉ có sau khi chiếm được rồi công bố ra ngoài, mới có thể hoàn toàn hóa giải vết nhơ mà Thần lão gia tử phải chịu đựng trong khoảng thời gian này.



Tuy nhiên, đạo mệnh lệnh này khẳng định đến từ hoàng đế bệ hạ. Nếu như giao cho Thần Dạ, thì cũng đã nói lên giữa Trường Tôn Nhiên cùng Thần gia....



- Thần Dạ, ngươi có đúng thế là cảm giác được, trong lòng của ta vẫn còn dao động lắc lư không chừng. Hoặc là, ta còn là lấy Thần gia làm ván cầu, tiến tới trả thù hoàng thất làm hại ta năm đó đối với vết thương của ta ?




Bởi vì đến cuối cùng, một ngày kia khi mà thắng bại đã phân thì bất kể là ai, cũng không cách nào đối mặt với sự thật là thân nhân chết thảm trong tay đối phương. Cho dù thân tình này có nhạt nhẽo tới đâu, thế nhưng thân tình trước sau vẫn là thân tình!



Nhìn bóng người cũng không quay đầu lại, bước dài rời đi đầy kiên quyết, Trường Tôn Nhiên chỉ cảm thấy tầm mắt của chính mình đang dần dần mơ hồ. Mắt thấy bóng dáng kia sẽ biến mất ở đoạn cuối con đường, nàng lớn tiếng hô:



- Thần Dạ, ngươi làm như thế, có phải bởi vì thân phận đôi bên của chúng ta hay không ?



Thần Dạ hơi hơi ngừng bước lại, một lát sau, phảng phất giống như không nghe thấy lại tiếp tục rời đi....



- Thực sự là như vậy sao?



Trường Tôn Nhiên âm thầm cười khẽ:



- Nếu như ta không phải ta, mà ngươi cũng không phải ngươi. Thì Thần Dạ, giữa chúng ta liệu có phải cũng sẽ xa lạ như thế hay không ?



Suốt một ngày, Thần Dạ đều ở lại trong phòng mặt, hắn cũng không đi đâu ! Hắn đang chờ đợi, chờ đợi cơ hội ra tay....



Giết chết một vị Long Uy tướng quân cũng không phải quá khó khăn. Cái khó là thu phục được một đạo quân cường đại kia !



Trường Tôn Nhiên phái nữ nhân áo đen chui vào quân doanh, cũng là muốn chặt đứt tất cả tay chân của Long Uy tướng quân, làm cho Long Uy tướng quân trở thành tư lệnh không tay chân chống đỡ. Nếu xảy ra dạng đó thì sẽ dễ đối phó hơn nhiều.



Ở mười đại trọng trấn cực lớn, mỗi một nơi đều có quân đội đóng quân ở đó giống như phủ Đại Danh. Đây đều là quân tinh nhuệ trong tinh nhuệ. Trong số mười chi quân đội đó thì cấm quân ở phủ Đại Danh có sức chiến đấu xếp hạng thứ bẩy !



Vài con số này nhìn như cũng không phải cực kì khủng bố, nhưng mà, quân đội ở phủ Đại Danh cũng là đạo quân trong số mười chi quân đội này, mà cho tới bây giờ vẫn còn do người sáng lập chỉ huy.



Như vậy, nếu là so sánh mức độ trung thành hoặc là ngầm hiểu, thì e rằng chỉ sợ quân đội ở phủ Đại Danh hoàn toàn xứng đáng xếp hạng đệ nhất trong quân đội của Đại Hoa hoàng triều ! Bởi vậy, mức độ nguy hiểm cũng là đệ nhất. Trường Tôn Nhiên đích thân đến phủ Đại Danh là có khảo sát so sánh về phương diện này !



Nếu muốn giết chết Long Uy tướng quân, nếu như không thể tách được hắn ra khỏi quân đội của mình, hoặc là để cho tướng quân và các tướng sĩ xảy ra tình trạng nội bộ lục đục. Như vậy, coi như Trường Tôn Nhiên mang tới số lượng cao thủ không ít, thì cũng đừng hòng giết chết được Long Uy tướng quân ở trong quân doanh !