Đế Quân
Chương 300 : Ra tay
Ngày đăng: 06:20 22/04/20
Hung uy tận hiện, Đại Địa Bạo Hùng Vương, giờ phút này, hiển nhiên giống như một cổ máy giết chóc vậy.
Bồng!
Đại Địa Bạo Hùng Vương xông đến, bàn tay khổng lồ kia hung dữ vỗ xuống Liễu Chân, mà phía sau Liễu Chân chính là vòng phòng ngự của mọi người, hắn không có đường thối lui, lập tức, huyền khí trong cơ thể không ngừng rót vào trong đại kiếm.
Một giây sau, kiếm như sắt côn, nộ nện tới.
Trong tiếng va đập mãnh liệt, hai tay Liễu Chân run lên, chuôi đại kiếm kia thiếu chút nữa đã không cách nào nắm chặt, cả người như bị điện giật loạng choạng lui về sau.
Đơn thuần lực lượng, Đại Địa Bạo Hùng Vương Minh lộ ra còn trên cả Tử Vong Hắc Báo Vương, chẳng qua nó lại không được linh hoạt như tên kia thôi, nếu như dưới tình huống không có quấy nhiễu, Liễu Chân cũng sẽ không chật vật thế rồi.
Mắt thấy Liễu Chân lại một lần nữa bị bức lui, Tử Vong Hắc Báo Vương gào gú thê lương, cùng Đại Địa Bạo Hùng Vương đồng loạt di chuyển, trong tiếng ầm ầm, lại lần nữa mang theo từng tiếng âm bạo cùng nhau hung ác vọt với Liễu Chân.
Nếu chỉ là một con trong đó thôi thì Liễu Chân cũng phải ứng phó vất vã rồi, giờ hai đầu yêu thú cường đại liên thủ, không trốn thì chắc chắc phải bỏ mạng thôi!
- Cha!
Sau lưng Thần Dạ, Liễu Nghiên hô gấp, chợt, hắn thình lình cảm ứng được, Liễu Nghiên tựa như một trận gió mát vậy, tuy rằng mang lại một hồi rung động trong không gian, nhưng lại rất khó bị người phát giác.
SAu khi Thần Dạ phát giác được thì thân hình Liễu Nghiên đã như quỷ mị, không ngờ đã xuất hiện ở trước Đại Địa Bạo Hùng Vương, nàng phải trợ giúp Liễu Chân.
- Nghiên nhi, hồ đồ!
Liễu Chân hét lớn.
Liễu Nghiên khẽ cắn răng, không nói gì cả, trong tay tam thước thanh phong thiểm lược giữa không trung, mang ra từng đạo kiếm quang lăng lệ ác liệt, bắn về phía Đại Địa Bạo Hùng Vương.
Trong tay Thần Dạ thậm chí có cả át chủ bài ngăn lại được Đại Địa Bạo Hùng Vương, đồng thời khiến người khiếp sợ cũng làm cho người không khỏi hoài nghi, thiếu niên này có thể xông vào Tử Vong Sâm Lâm, nhất định không phải là người hồ đồ.
- Đừng nói vậy!
Thần Dạ vội vàng khoát khoát tay, cười nói:
- Chúng ta bèo nước gặp nhau, các ngươi giúp ta rời khỏi Tử Vong Sâm Lâm, ta giúp các ngươi một phen, đây là giao dịch công bình. Tốt rồi, ngươi ở bên hảo hảo nghỉ ngơi một hồi đi.
Dứt lời, quanh thân Thần Dạ huyền khí bạo tuôn, một thân, lập tức hóa thành một vòng tia chớp, lướt lên giữa không trung, phi tốc vọt tới đàn yêu thú.
- Phá Diệt Đao!
Người chưa đến, đao mang màu trắng lớn chừng mấy trượng đã như cửu thiên thần lôi đánh vào trong đàn yêu thú.
Những yêu thú này phần lớn đều có thực lực Sơ Huyền, trong đó không ít con đã đạt đến Trung Huyền, nhưng Thần Dạ hiện giờ chẳng những tu vị tiến nhanh, Thiên Đao cũng đã hơi khôi phục lại một ít, khiến uy lực một thức võ kỹ này cũng được phát huy ra mạnh hơn nhiều.
Dưới đao mang, một con yêu thú gần đó đầu tiên bị chém thanh hai nửa, lực đạo còn lại tiếp tục mãnh liệt bành trướng, cứ thế lướt đi.
- Tùy thân mang theo một khôi lỗi sánh được với Thượng Huyền đỉnh phong, đang ở cảnh giới Sơ Huyền cửu trọng, một đao đã có uy lực như thế, Thần Dạ này đến cùng có địa vị gì.
Nhìn qua Thần Dạ đại phát thần uy, trong mắt Liễu Nghiên không ngừng lóe ra hào quang....
Thần Dạ gia nhập, nhất là nhìn thấy Liễu Chân và Liễu Nghiên lúc này cũng không lo đến tánh mạng, mọi người Vũ Bang sĩ khí đại thịnh, cho dù yêu thú chung quanh vẫn có rất nhiều, thế công của bọn hắn cũng càng ngày càng lăng lệ ác liệt, cứ theo đà này, không được bao lâu, chỉ cần không có yêu thú khác đến tiếp viện thì trận đại chiến thảm thiết này có lẽ sẽ kết thúc..
Tiêu diệt hết yêu thú ở đây, Đại Địa Bạo Hùng Vương và Tử Vong Hắc Báo Vương cũng không còn gì phải sợ nữa, thực lực của hai tên kia còn chưa đạt tới trình độ bỏ qua nhân số.