Đế Quân

Chương 379 : Huynh đệ hội họp

Ngày đăng: 06:21 22/04/20


- Oanh thanh sắc toàn văn duyệt độc!



Một quyền này nặng nề oanh kích ở trên lồng ngực của hoàng đế.



Nhưng Thần Dạ rõ ràng lại nhìn thấy, thời điểm một quyền này của hắn tiếp xúc với lồng ngực của hoàng đế, lại có một đạo quang mang đỏ rực dữ dội tuôn ra trong cơ thể người này, chợt năng lấy một quyền này.



Dưới sự bao vây của quang mang đỏ rực, thiết quyền như núi phảng phất như là nện ở trên bông, đừng nói là hoàng đế bị thương, liền ngay cả một chút chấn động cũng không hề xuất hiện ra ngoài.



- Thần Dạ, ngươi thấy thế nào?



Hoàng đế chế nhạo.



- Phòng ngự Tiên Thiên linh bảo của Thiên Nhất môn quả nhiên là cường đại!



Thần Dạ kìm lòng không nổi buông một tiếng thở dại, chợt thay đổi lời nói, cười quái dị nói:



- Vốn dĩ tu vi của hoàng đế bệ hạ chỉ là cảnh giới Sơ Huyền, vậy thì có thể đủ để kích phát nó được bao lâu chứ?



Thần Dạ không hề do dự nữa, cả trong hoàng cung này tuyệt đối không chỉ có một vị cao thủ Trầm Nhất Sơn, mà cho dù là có một Trầm Nhất Sơn, uy lực sau khi Thiên Đao cùng điện Cổ Đế dung hợp lại cũng không thể trói được hắn quá lâu.



- Hống.



Lúc cánh tay của Thần Dạ lộ ra, thanh âm rồng ngâm liền quanh quẩn khắp trong thiên địa, chỉ thấy trên nắm tay kia Long Thủ hư ảo bừng bừng xuất hiện…



Một giây sau Long Thủ hóa hình, phẫn nộ đánh xuống.



- Oành!



Quang mang đỏ rực giống như một loại núi lửa phun trào, tản mát ra hơi thở cực nóng, chợt xông lên bao quanh một quyền Long Thủ kia lại, điên cuồng bao phủ xung quanh.



Âm thanh nặng nề giống như trực tiếp vang dội bên trong tai, làm người ta cảm thấy tê dại!
- Phá diệt đao!



Bạch quang xuất hiện mang theo lực lượng đao mang phách đạo, hung hăng bổ vào cũi Huyền Khí này, song nó vẫn không hề nhúc nhích, nhìn bộ dáng kia giống như là một vật vô cùng cứng rắn!



- Ngươi đừng nên phản kháng làm gì, chỉ bằng ngươi thì không thể phá được một chiêu này của bổn tọa đâu, ngoan ngoãn một chút có lẽ sẽ bớt được một ít khổ!



Ở bên ngoài cũi, Linh tiên sinh khinh thường cười lạnh.



- Hống!



Tiếng long ngâm lại lần nữa vang dội, hai cánh tay của Thần Dạ chợt lộ ra ngoài, có thể thấy được trên hai tay của hắn đều xuất hiện Long Thủ hư ảo. Nghe thấy lời nói cao cao tại thượng kia của Linh tiên sinh, Thần Dạ chỉ lành lạnh cười một tiếng, hai tay lập tức nắm chặt lại thành quyền, Long Thủ kia trực tiếp bị giữ lại ở trong lòng bàn tay.



- Bách chiến hóa long hiền tri thiên lý!



Hai nắm đấm phóng ra dường như muốn phá vỡ hết mọi thứ, lực lượng thuần chính nhất giờ phút này lại như một cơn lốc, điên cuồng thổi quét qua.



- Rầm rầm!



Cũi Huyền Khí sau khi bị hai quyền hung hãn đánh sâu vào, rốt cục đã bắt đầu run rẩy, dường như còn có một cái khe rất nhỏ đang chậm rãi lan tràn ra.



Thấy được một màn như vậy, Huyễn tiên sinh đứng phía sau thản nhiên nói:



- Lão Nhị, đừng có kì kèo làm mất thời gian nữa.



- Yên tâm, không phí bao nhiêu thời gian đâu!



Phảng phất như Thần Dạ làm được hành động như vậy thật sự khiến hắn rất mất mặt, hiện tại mặt của Linh tiên sinh tràn ngập sát khí, bàn tay kia của hắn phá vỡ hư không, nhanh như chớp tiến vào trong cũi kia, chợt…



Năng lượng đáng sợ chính là từ trong không gian nhỏ hẹp này, đang dữ dội tuôn ra khắp bốn phương tám hướng, hung hăng đè ép về hướng Thần Dạ.