Đế Quân

Chương 389 : Vân Sơn

Ngày đăng: 06:21 22/04/20


Lăng không mà đứng, ngự không mà đi chính là Lực Huyền!



Đám người Thần Dạ đã sớm biết được lão giả này rất bất phàm, nhưng không nghĩ tới hắn cư nhiên lại là cao thủ cảnh giới Lực Huyền.



Hèn gì với thực lực có thể dễ dàng đẩy lui Linh tiên sinh của Thần lão gia tử, lại cũng chỉ có thể chấp nhận bị vây khốn ở nơi này để đối lại bình an cho Thần gia, thì ra là ở trong hoàng cung lại cất giấu một vị cao thủ như thế.



- Đã nhiều năm không thấy, không nghĩ tới Vân Sơn huynh lại có thể đột phá gông cùm xiềng xích, đạt tới cảnh giới Lực Huyền, xin chúc mừng.



Sắc mặt của Thần lão gia tử vẫn như cũ, thản nhiên nói.



Con ngươi của Thần Dạ nhất thời ngưng lại, quả nhiên là cao thủ Lực Huyền!



Đứng ở trên không, lão giả tên Vân Sơn kia lạnh nhạt cười nói:



- Đã nhiều năm không gặp, không phải tu vi của Thần Trung ngươi cũng đã đạt tới cảnh giới Thông Huyền bát đoạn rồi hay sao? Sống cuộc sống mấy chục năm trần thế nhưng ngươi lại có thể đạt tới trình độ như vậy thật là không dễ, xem ra quyết định ban đầu phái các ngươi cùng nhau xuống núi thu dọn cục diện rối loạn thật sự là có chút lãng phí.



Nghe vậy Thần lão gia tử không hề phủ định mà chỉ cười một tiếng.



- Được rồi Thần Trung, thời gian của lão phu không phải là dùng để nói nhảm với ngươi, ngươi bức lão phu ra đến tột cùng là có dụng ý gì, mau nói thẳng đi!



- Ha ha!



Thần lão gia tử cười khẻ, vẻ mặt trong phút chốc liền trở nên cực kỳ bén nhọn:



- Vân Sơn huynh, chẳng lẽ ngươi không rõ lão phu muốn làm cái gì hay sao?



Vân Sơn phảng phất như không nghe thấy những lời này, vẫn thản nhiên nói:




Một tiếng vang trầm muộn chợt xuất hiện trên bầu trời, phảng phất như là ngay cả ánh sáng cũng bị che lấp, ngay sau đó, không gian biến thành cực kỳ hỗn loạn, thật giống như đã đến ngày tận thế.



Xuy một tiếng, một lát sau, bình chướng kiếm khí bén nhọn đã bị luồng năng lượng kinh khủng kia làm rung động, nhanh chóng bị bẽ gãy.



Dưới chấn động như vậy, thân thể của nữ tử hắc y che mặt nhanh chóng lui về phía sau, nhịn không được mà phun ra một ngụm máu tươi, hơi thở của nàng mới vừa rồi ở trong đại chiến với Huyễn tiên sinh vẫn chưa từng yếu ớt như thế, nhưng lúc này lại suy yêu đến mức không thể nào ra tay lần nữa.



Thế nhưng, tuy nói là nàng bị đánh lui nhưng luồng năng lượng này tựa như đã bị tiêu hao hết, cuối cùng lại chậm rãi tiêu tán ở trong không gian.



- Ngươi không sao chứ?



Thần Dạ vội vàng đi tới bên cạnh nữ tử hắc y che mặt, nâng cánh tay của nàng, ân cần hỏi han.



Tuy Huyền Lăng bảo nàng ở lại để chiếu cố cho Thần gia, tuy tình thế hôm nay nữ tử hắc y che mặt đã không thể ứng phó được nữa, nhưng nàng vẫn dùng toàn lực hỗ trợ khiến Thần Dạ không thể nào không cảm động.



- Không có chuyện gì!



Nữ tử hắc y che mặt nhẹ nhàng nói một tiếng, sau đó lại phun ra một ngụm máu tươi!



- Thủ đoạn của Kiếm Tông quả nhiên là danh bất hư truyền, tiểu bối, lão phu không muốn đả thương ngươi, đây là do ngươi tự tìm nên đừng có trách lão phu.



- A!



Tiếng nói của Vân Sơn vừa hạ xuống, thì một tiếng kêu thê lương thảm thiết lập tức vang lên.



Mọi người nghiêng người nhìn lại, Trầm Nhất Sơn cuối cùng đã không thể chống đỡ nổi công kích liên thủ của hai người Diệp Thước và quỷ thi, bị thiết côn của Thiết Dịch Thiên nặng nề đập vào trên đỉnh đầu, sinh cơ trong nháy mắt từ từ tiên tán.