Đế Quân
Chương 393 : Tà phong
Ngày đăng: 06:21 22/04/20
- Xin hỏi cô nương, bây giờ ngươi hẳn là phải quay về Kiếm Tông phải không?
Nhìn hai người Thần Dạ và tiểu Nha đã đi xa, Diệp Thước hỏi nử tử hắc y che mặt.
- Đúng vậy, phải nhanh chóng nói những chuyện đã phát sinh với công chúa.
Nữ tử hắc y che mặt nhẹ gật đầu, cũng cười khổ nói:
- Ta phải bẩm báo như thế nào mới được đây?
- Cứ bẩm báo chi tiết thôi!
Trầm mặc một lát, Diệp Thước thở dài một hoi:
- Giấu diếm cũng không thể gạt được Huyền Lăng, giữa bọn họ bởi vì có một chút ít việc này, nhất định sẽ có khúc mắc, thực tế Thần Dạ nhất định là không thể bỏ xuống được. Cho nên cô nương, xin cô ở trước mặt Huyền Lăng hãy nói một ít lời nói, hy vọng Huyền Lăng có thể hiểu được Thần Dạ, nói các khác, hai người này…
Nghe đến đó, nữ tử hắc y che mặt đột nhiên tức giận:
- Tại sao phải để cho chúng ta đến hiểu Thần Dạ mà không phải là hắn hiểu được công chúa sao? Thân là nữ tử thì nhất định phải thừa nhận những thứ này à?
Diệp Thước lắc đầu nói:
- Thật sự không phải nhất định là Huyền Lăng đi thừa nhận, mà là, nếu như hai người bọn họ không người nào chịu nói…. Nhất định phải làm như vậy.
- Vì cái gì chứ?
Nữ tử hắc y che mặt thất thần, nàng không thể suy nghĩ ra.
- Ngươi cứ nói rõ cho Huyền Lăng biết là được, nàng sẽ tự hiểu rõ.
- Tiểu thiếu gia, ngươi cứ yên tâm đi, sư phó đối với ta rất tốt, hơn nữa hạt giống của Thái Âm lực hắn cũng giúp ta củng cố, từ nay về sau không những sẽ không gây nguy hại tới ta, mà ngược lại lúc ta tu luyện sẽ chậm rãi hấp thu, bằng không thì chỉ trong hai năm ta cũng sẽ không có thành tựu như hiện nay.
Lời này Thần Dạ tin tưởng, nếu như không hoàn toàn khống chế hạt giống của Thái Âm lực, chỉ trong hai năm liền từ hoàn toàn không biết gì đã đạt tới cảnh giới Trung Huyền ngũ đoạn, sợ là ngay cả Thần Dạ hắn cũng không thể làm được.
Nhưng cái Thần Dạ lo lắng không phải là cái này, mà là…
- Sư phụ của ngươi là ai?
- Tiểu thiếu gia, ta có thể không nói được không?
- Không được!
Tiểu Nha càng che che lấp lấp như vậy lại khiến Thần Dạ càng thêm nghi ngờ lai lịch của sư phó kia, trên thực tế, cho dù là không có bất kỳ giấu diếm nào, thì một ít luồng khí tức tà ác tồn tại cũng là cực không bình thường.
Thử nghĩ xem, một loại công pháp sau khi tu luyện lại xuất hiện ra khí tức tà ác, cái này là chuyện bình thường sao?
Đương nhiên, thế gian có ngàn vạn loại công pháp, nhân loại có công pháp nhân loại, yêu giả cũng có công pháp tu luyện của yêu giả, không thể nói công pháp nào là tốt xấu hay là chính tà, chỉ có trong lòng là chính hay tà mà thôi.
Nhưng mà dù sao thì tuổi của tiểu Nha vẫn còn nhỏ, thời gian dài bị khí tức bao phủ không tránh khỏi sẽ gây ảnh hưởng tới tâm trí…. Đây mới chính là điều mà Thần Dạ lo lắng nhất.
Bằng không, chỉ cần tâm trí không bị ảnh hưởng, cho dù tiểu Nha có tàn sát hết người trong thiên hạ, chỉ cần nàng cảm thấy người kia đáng chết thì sẽ giết, cần gì phải suy nghĩ nhiều việc làm gì.
- Hắn chỉ nói với ta hắn tên gọi là Tà Phong, còn những thứ khác vẫn chưa nói với ta, chỉ nói, nếu như ta nghĩ từ nay về sau muốn có khả năng giúp đỡ tiểu thiếu gia thì tốt nhất nên theo hắn tu luyện.
- Làm sao hắn biết ta cần những trợ giúp kia?
Thần Dạ ngẩn người, chợt giật mình, tiểu Nha hẳn là bị mang đi ở Bắc Vọng sơn, có lẽ từ đêm hôm đó cũng đã biết được mọi chuyện từ trong lời nói của mình…. Nhưng tên của hắn là Tà Phong, danh tự vừa nghe liền có một chút bất an.