Đế Quân

Chương 411 : Mạc Vô Hành

Ngày đăng: 06:21 22/04/20


Những năm gần đây Tử Huyên không biết nhìn thấy bao nhiêu kẻ giống như người trẻ tuổi này, nàng trước sau vẫn chỉ có một cách làm việc, chỉ có một chữ ―― chết!



Bởi vậy sau khi nàng bước vào vòng vây của đám đại hán kia, khí thế bàng bạc, lập tức hiện lộ phong mang, sát ý lạnh thấu xương tràn ngập các nơi, càng làm cho người chung quanh phát lạnh, nhịn không được vội vàng lui về phía sau.



- Trong mười hô hấp lăn khỏi nơi này, bằng không, chết!



Khí thế bàng bạc vòng qua vòng lại, dùng Tử Huyên làm trung tâm không có gì ngoài Thần Dạ cùng Linh Nhi ra, trong phạm vi vài chục trượng không có người nào! Trong mắt của nàng đầy sát ý, làm cho người ở xa cũng cảm giác được, giống như bị hỏa diễm bao phủ.



Thần Dạ ngẩng đầu nhìn qua Tử Huyên, dùng ánh mắt hiếu kỳ đánh giá.



Lúc này hắn nhìn rõ trên người của Tử Huyên là lực lượng hỏa diễm.



Hỏa diễm cùng lôi đình... Ánh mắt Thần Dạ hơi run rẩy, cũng không biết hai loại lực lượng này Tử Huyên phải chăng đã dung hợp hoàn toàn hay chưa, nếu như dung hợp rồi và đồng thời sử dụng cả hai cùng đại chiến, như vậy thực lực của nàng không phải dùng tu vị mà cân nhắc.



Nếu như không có dung hợp, đợi một thời gian Tử Huyên có mang hai loại lực lượng này dung hợp làm một thể, đối với tu vị bản thân nàng mà nói chắc chắn là một lần tăng lên cực lớn.



- Đại ca ca, nương ta thế nào?



Rúc vào trong nưực Thần Dạ, Linh Nhi nhỏ giọng cười nói.



- Tốt, rất tốt!



Thần Dạ gật đầu.



Nếu nói Thần Dạ kính nể ai nhất, vậy chính là Tử Huyên.



Cũng không phải nói thiên phú, tiềm lực của Tử Huyên là cao nhất trong những người mà Thần Dạ gặp, nhưng mà biểu hiện bề ngoài của Tử Huyên quá kinh diễm, người nào cũng không thể so với nàng.



Đương nhiên chuyện này có quan hệ tới xuất thân của Tử Huyên, những thiên tài khác mà Thần Dạ gặp hiện tại có sư môn không tệ, nhưng mà lịch duyệt của bọn họ kém xa Tử Huyên.



Cái gọi là kính nể chính là tiềm lực mà Tử Huyên biểu hiện ra ngoài.
Người như vậy cũng không thể là quần là áo lượt được.



- Tử Huyên!



Không cần Thần Dạ nhắc nhở, Tử Huyên cũng không làm gì Mạc Vô Hành, biến hóa này làm cho nàng cẩn thận vài phần, đồng thời cũng làm cho hai người ngạc nhiên, một màn vừa rồi là Mạc Vô Hành cố ý như vậy.



- Đa tạ cô nương hạ thủ lưu tình!



Nhìn thấy trường thương hỏa diễm tan biến đi, Mạc Vô Hành cười nói, khí chất trên người đã khác trước.



- Cô nương, công tử, không biết Mạc Vô Hành có vinh hạnh mời hai vị uống một chén không?



- Không cần, có lời gì nói ở đây là được rồi, chúng ta thời gian đang gấp.



Mặc kệ Mạc Vô Hành cố ý hay là không cố ý, Thần Dạ không muốn nói nhiều, tên này tâm cơ quá sâu.



Thấy vậy Mạc Vô Hành bất đắc dĩ lắc đầu, chợt quay người bày ra uy nghiêm, thản nhiên nói:



- Đều tán đi, ta muốn cùng hai vị này trò chuyện, chư vị ở đây không quá thuận tiện, có chỗ đắc tội, ngày khác Mạc gia ta sẽ tới nhà xin lỗi.



- Không dám, không dám, Mạc thiếu gia quá khách khí.



Tất cả mọi người lập tức cung kính thi lễ, sau đó vội vàng rời khỏi nơi này, trong một phút ngắn ngủi cửa thành này im lặng.



Danh tiếng của Mạc gia xem ra ở thành Hiên Quang rất là nổi tiếng ah!



Lúc này Mạc Vô Hành cười khổ, nói:



- Cáo mượn oai hùm mà thôi, ha ha, làm cho cô nương và công tử chê cười.