Đế Quân
Chương 421 : Hắc Long sơn (1)
Ngày đăng: 06:21 22/04/20
Thần Dạ nặng nề thở dốc một hơi, sau khi cười khổ một tiếng chợt ngồi xếp bằng xuống, khôi phục suy yếu trong cơ thể.
Một ngày cuối cùng trong mười ngày thoáng cái liền qua!
Khi ánh dương quang của hôm sau chiếu xạ đến đại địa, cả Hiên Quang thành có một loại náo nhiệt khác thường.
Hắc Long sơn Long Huyết Đàm, tuy người bình thường không cách nào tiếp xúc đến, nhưng không trở ngại mọi người hâm mộ đối với nó, mà vì có thể thấy được Long Huyết Đàm, vô số người đều đang cố gắng khắc khổ tu luyện, kỳ vọng có thể có một ngày tiến vào trong pháp nhãn của mấy thế lực lớn, tiến tới có một cơ hội thỏa mãn tâm nguyện.
Chỉ bất quá cái tỷ lệ này thật sự quá nhỏ.
- Thần Dạ...
Nhìn thấy Thần Dạ ra khỏi phòng, mẹ con Tử Huyên không khỏi ngẩn ra, Tử Huyên vội hỏi:
- Tại sao nhìn ngươi lại đặc biệt mệt mỏi?
Thần Dạ cười khổ một tiếng, mỗi một lần từ trong Cổ Đế điện đi ra ngoài đều là một bộ dáng yếu ớt, hắn cũng đã quen rồi.
- Ta không sao, mười ngày này không phát sinh chuyện gì sao?
- Có hai sự kiện có chút kỳ quái.
Lông mày của Tử huyên hơi nhảy lên nói:
- Liền ở ngày thứ hai ngươi bế quan, Âm Quỳ tông tông chủ Âm Mỵ đã tới tìm ta, bản thân ta là không nghĩ tới nàng sẽ nói một câu với ta, căn bản là lời nói không thể phỏng đoán được.
Sơn mạch nguy nga, uốn lượn xoay quanh trong thiên địa, nhìn từ phía xa giống như một đầu Cự Long, một cỗ uy áp tự nhiên liền nảy sinh ra, chính là từ trong chỗ núi sâu lan tràn mà ra để cho mỗi người ở trước mắt nó đều nhỏ bé như con kiến hôi.
Mà Hắc Long sơn xác thực giống như Mạc Vô Hành đã từng nói với bọn họ, cả tòa sơn phong trên dưới, vô luận là đỉnh núi hay là sườn núi, hoặc là chỗ chân núi đều là vẻ đen nhánh.
Một tòa sơn mạch đen đến cực hạn!
Mặc dù đã sớm nghe nói qua, trong lòng cũng có chuẩn bị, nhưng sau khi tận mắt nhìn thấy bất kể là Thần Dạ hay là Tử Huyên, ngay cả tiểu Linh nhi giờ phút này cũng là ở trong đồng tử lóe ra quang mang bất khả tư nghị.
Phải biết rằng, núi, sở dĩ là màu xanh biếc, đó là bởi vì trong núi có cây, có hoa, có cỏ, bọn nó đều là mau xanh biếc, cho nên núi là màu xanh biếc.
Song hiện tại núi màu đen, có hay không liền ý nghĩa màu sắc của hoa cỏ cây cối hiện ra chính là màu đen?
Hôm nay đã tiến vào trong phạm vi của Hắc Long sơn mạch, trong thiên địa đột nhiên nhiều hơn một cỗ áp lực nhàn nhạt... Áp lực này tràn đầy ý vị hỗn loạn.
Khi áp lực đánh lên trên thân thể liền lại đột nhiên cảm ứng được năng lượng huyền khí trong cơ thể đều cơ hồ là đang tán loạn không bị khống chế, nếu như người có tu vi không đủ, hoặc là phản ứng chậm, ở lúc chợt gặp phải biến cố như vậy sẽ lập tức gắp phải năng lượng huyền khí bạo động, tiến tới sinh sôi sẽ đem chính mình đánh chết.
Sau khi áp chế bạo động của huyền khí trong lòng, Thần Dạ hít vào một hơi thật dài nói:
- Hắc Long sơn này quả nhiên đủ thần kỳ, khó trách nhiều người như vậy biết rõ Hắc Long sơn nguy hiểm nhưng vẫn muốn tới.
Từ Hiên Quang thành một đường tới đây, Mạc Lăng Sơn đã đem đủ loại của Hắc Long sơn đều nói cho ba người.
Cho nên trừ còn chưa tiến vào Hắc Long sơn, đối với thần kỳ của ngọn núi này, trong lòng Thần Dạ cùng Tử Huyên đều đã có một chút ấn tượng mơ hồ.