Đế Quân

Chương 459 : Ngày đêm đi gấp

Ngày đăng: 06:22 22/04/20


Âm Mị cười tủm tỉm nhìn Thần Dạ, ôn nhu nói:



- Không biết tin tức này có thể khiến các ngươi giúp ta một lần không?



- Đương nhiên!



Âm Mị cười nhạt một tiếng, mị nhãn như tơ, tư thế câu hồn đoạt phách lại xuất hiện.



- Nếu như công tử cảm thấy còn chưa đủ, thân thể của ta, công tử ngươi giờ vẫn có thể hưởng dụng!



Hôm sau, ánh mặt trời vừa ló!



Bên ngoài cửa thành, vô số người ra vào thình lình trông thấy chủ nhân bốn thế lực lớn của Hiên Quang Thành thường ngày khó mà gặp được và một ít cao thủ, giờ phút này, vậy mà ngay ngắn hội tụ ở đó.



Mà bọn hắn, tất cả đều cung kính nhìn qua ba người trước mặt1



Cái này khiến người hiếu kỳ không thôi, đó là một thiếu niên, một nữ tử tuổi còn trẻ và một đứa bé con, đến cùng có tư cách gì đáng để bọn người Mạc Lăng Sơn phải làm vậy?



Không để ý đến ánh mắt kinh ngạc của người bên ngoài, Mạc Lăng Sơn ôm quyền, thành khẩn nói:



- Công tử, cô nương, Linh Nhi cô nương, ba vị thỉnh bảo trọng, nếu có nhàn rỗi thì hãy quay lại Hiên Quang Thành chơi một chuyến.



- Ha ha, nhất định rồi!



Thần Dạ cười nói.



Lúc quay lại Đại Hoa Hoàng Triều, Hiên Quang Thành này đương nhiên phải ghé qua rồi.



- Thần công tử, Tử Huyên cô nương, đừng quên ước định giữa chúng ta!



Lúc này, Âm Mị cũng tiến lên nói, trên mặt đã không còn cảm giác hấp dẫn nữa, cũng lại lần nữa mang mặt nạ da người không chút thu hút, thật ra thế cũng khiến nàng lại lần nữa có được phong phạm chúa tể một phương.



- Hai năm sau, yên tâm, sẽ không quên đâu!



Tử Huyên thản nhiên nói, trong con mắt bình tĩnh thình lình có vô cùng hàn ý đang bắt đầu khởi động lấy, Âm Mị thấy thế thần sắc rung động, liền tranh thủ ẩn thân thể trong đám người, sợ người phía trước nhất thời tức giận lại đột nhiên ra tay đánh chết mình.
-. . . . .



- Thần Dạ, lời Âm Mị nói ta chỉ tin được một nửa.



Sau khi trầm mặc một lát, Tử Huyên nói.



Thần Dạ nhướng mày:



- Một nửa, có ý gì?



Tử Huyên trầm giọng nói:



- Trong khu vực khổng lồ kia, có kết giới cường đại thủ hộ, lại nói tiếp, ta có thể đi ra, hoàn toàn là nhờ may mắn, hiện giờ nhớ tới, có lẽ là do lực lượng bản thân ta, cùng với Linh Nhi.



Thần Dạ chợt sáng tỏ ý của Tử Huyên, thanh âm cũng hơi hơi lạnh lẽo, nói:



- Đã có kết giới cường đại thủ hộ, vậy Âm Mị phải chăng có thể hóa giải nó? Nếu như nàng có thể hóa giải, đồ vật bên trong, chỉ sợ cũng không tới phiên chúng ta a?



- Đúng là ý này!



Tử Huyên gật gật đầu, nói:



- Cho nên, hai năm sau, tông phái đại bỉ giữa Âm Quỳ Tông và Âm Liên Tông rất có thể, sẽ là một hồi âm mưu không muốn người biết...!



- Cho dù có âm mưu, vậy cũng không đi không được!



Thần Dạ nở nụ cười, lần này là vi Tử Huyên.



Cho dù Âm Mị có thể sẽ có chỗ giấu diếm, có lẽ đó thật là một âm mưu thật lớn, nhưng đối với Tử Huyên mà nói, vẫn là một hồi cơ duyên, cũng không thể bỏ lữ vậy được.



Về phần cái gọi là âm mưu. . . . Vậy cũng phải xem bổn sự mọi người.



Trong thời gian kế tiếp, Thần Dạ và Tử Huyên cũng thả chậm tốc độ chạy đi, cơ hồ là không biết ngày đêm, đi gấp ngày đêm như vậy dù là Thần Dạ cũng có chút không chịu nổi.