Đế Quân

Chương 475 : Ngũ trưởng lão chết (2))

Ngày đăng: 06:22 22/04/20


Sớm đã thương lượng tốt, do Thần Dạ chủ đạo tất cả, lúc khiến Ngũ trưởng lão toàn lực ứng phó, khó có thể kéo chiêu thì Tử Huyên sẽ đột nhiên xuất hiện, cho Ngũ trưởng lão một kích trí mạng.



Chỉ có như thế, hai người liên thủ, mới có thể đánh chết hắn, dù sao, Ngũ trưởng lão chính là cao thủ cảnh giới Lực Huyền thất trọng, nếu không dùng phương pháp này, cho dù Tử Huyên cũng đạt tới cảnh giới Lực Huyền nhưng giữa hai người vẫn có khoảng cách không nhỏ, có lẽ hành động sẽ khó mà thành công được.



Nhưng Tử Huyên hiện giờ lên tiếng khiêu chiến, hiển nhiên là muốn dẫn lực chú ý Ngũ trưởng lão đi, nhưng Thần Dạ lại cực kỳ bối rối.



Nếu để cho Ngũ trưởng lão rời khỏi đây thì hậu quả có thể đoán được, nhất định sẽ khiến các cao thủ khác của Khiếu Lôi Tông toàn lực đuổi giết.



Hai người liên thủ có thể tạo thành đủ uy hiếp đối với Ngũ trưởng lão, như vậy cũng có thể tạo thành uy hiếp với những người khác, Khiếu Lôi Tông sẽ không cho bọn hắn cơ hội nữa.



Nhưng hiển nhiên, điều Thần Dạ lo lắng không xảy ra, Ngũ trưởng lão cũng không bị Tử Huyên hấp dẫn đi, cao thủ chiến đấu, thắng bại thường thường chỉ trong nháy mắt



Giờ khắc này, hắn ngược lại còn có thể kéo chiêu, cũng có thể đánh một trận với Tử Huyên, nhưng mà nếu vậy hắn sẽ phải đối mặt với một thức cường đại nhất của Tử Huyên, mà Ngũ trưởng lão hắn cũng sẽ vì cưỡng ép biến chiêu mà chẳng những thân thể sẽ bị cắn trả, dùng trạng thái không được viên mãn, Ngũ trưởng lão cũng không có tự tin có thể chống được công kích của Tử Huyên.



Cho dù có thể không chết, nhưng Ngũ trưởng lão cũng không tin tưởng, có thể còn sống rời khỏi đây, tử sắc quang tráo kia bằng vào hắn đã trọng thương, trong thời gian ngắn căn bản không cách nào phá vỡ được, đến lúc đó, vẫn chỉ là một chữ chết!



Đã phải chết, như vậy, nhất định trước khi chết phải kéo theo một tên đêm lưng mới được.



Trong đôi nam nữ trẻ tuổi này, ai dễ làm đệm lưng hơn căn bản không cần phải nghĩ.



Mắt thấy Ngũ trưởng lão vẫn công kích về trước, Tử Huyên cũng không dám chần chờ nữa, hai tay dò xét hư không, Lôi Đình chi lực và Hỏa Diễm chi lực cùng hiện ra.



Khí tức bá đạo và cuồng bạo dưới sự khống chế của linh hồn lực lượng sau lập tức liền tương dung một chỗ, sau đó, một đạo quang điện màu nâu tím khổng lồ tột đỉnh chợt lưng lửng trên không trung.



- Tử Tiêu Vô Cực!
- Chết rồi!



Tử Huyên nhịn không được chảy ra nước mắt.



- Chúng ta mau chóng rời khỏi đây đi, Cổ Đế Điện không kiên trì được bao lâu nữa rồi!



Thu hồi Cổ Đế Điện, Thần Dạ đồng thời thấp giọng nói.



Mang theo Thần Dạ, Tử Huyên như thiểm điện chảy khỏi cô phong, mà trên thực tế, cô phong hiện giờ đã không thể xưng là cô phong được nữa, dưới va chạm kịch liệt đã bị cưỡng ép nhấc lên vô số, nào còn vẻ cao cao tại thượng như xưa nữa..



- Thần Dạ, chúng ta mang theo Linh Nhi, lập tức rời khỏi Khiếu Lôi Tông đi?



Biết rõ Tử Huyên đang lo lắng cái gì, Thần Dạ nói:



- Yên tâm, không có chuyện gì đâu. Thanh Lăng biết rõ cái chết của Ngũ trưởng lão có quan hệ với chúng ta, nhưng nàng nhất định sẽ không nói ra đâu, bằng không nàng phải trả giá lớn hơn cả chúng ta, mà chúng ta có thể thừa nhận được, nhưng nàng thì chưa hẳn.



Tội phản tông trước giờ chính là tội nghiêm trọng nhất, chuyện nếu bại lộ, Thanh Lăng thế tất không thể sống yên ổn, nhưng cái này còn không phải quan trọng nhất.



Thanh Lăng nếu như thích Tiết Vô Nghịch đến tận xương tủy, như vậy, nàng tuyệt đối sẽ không nói cho cao thủ Khiếu Lôi Tông chuyện này, điểm này, Thần Dạ rất có tin tưởng.



Ngăn cách và phong ấn của Cổ Đế Điện sau khi bị rút lui, một ít tuyệt đỉnh cao thủ Khiếu Lôi Tông rất nhanh liền cảm ứng được bộ dạng đại biến của cô phong, cùng với hỗn loạn và mùi máu tươi nhàn nhạt vẫn còn phiêu đãng trên đó, khiến cho những cao thủ này trong khoảng thời gian ngắn cơ hồ đều ngốc trệ tại chỗ.



Nơi này là Khiếu Lôi Tông, hơn nữa còn là nơi phòng thủ nghiêm mật nhất, dưới tình huống như vậy, ngọn cô phong kia cơ hồ bị cắt mất một nửa, cái này hiển nhiên đã xảy ra một hồi đại chiến kinh thiên.