Đế Quân
Chương 477 : Bách Binh Các (1)
Ngày đăng: 06:22 22/04/20
Người có thể đánh chết Ngũ trưởng lão, chắc hẳn một thân tu vị cũng không tầm thường, đặt ở trong Khiếu Lôi Tông cũng có thể xem như loại đỉnh tiêm. Một vị cao thủ như vậy, nếu như cảm nhận được nguy hiểm, như vậy, cho dù Khiếu Lôi Tông cường đại, nhưng nếu xảy ra một hồi đại chiến thế tất sẽ khiến Khiếu Lôi Tông tổn thất vô cùng thảm trọng.
Nhất là trước khi còn chưa xác định được động cơ hung thủ, tổn thất như vậy càng thêm thì không cách nào đoán chừng được, nếu như hung thủ bị bức bách quá thì trong Khiếu Lôi Tông người bị giết cũng không phải đệ tử bình thường, mà sẽ là đệ tử ưu tú nhất cùng với các vị trưởng lão.
Tổn thất này, Khiếu Lôi Tông tuyệt đối không chịu nổi.!
Bởi vậy, tình nguyện hung thủ bình yên tiêu dao, bọn hắn cũng không muốn làm ra chuyện đả kích. Đương nhiên, từng nghe Ngũ trưởng lão nói qua, chuyện Tử Huyên cũng liên quan đến một ít tương lai của Khiếu Lôi Tông, bọn hắn hiện giờ còn không có quá nhiều tinh lực để đồng thời đối phó với hai chuyện phát sinh.
Bất đắc dĩ, chỉ có thể tạm thời nhẫn nhịn xuống. Chờ đợi thời cơ, một lần hành động giảm bớt tổn thất đến mức thấp nhất.
Biện pháp rất không tồi, nhưng bọn hắn tuyệt đối không ngờ, hung thủ thật sự kỳ thật chính là Thần Dạ và Tử Huyên, hai người tất nhiên sẽ không như bọn hắn mong muốn rồi.
Toàn bộ Khiếu Lôi Tông, liền an tĩnh lại, chỉ có một người, trong lòng vô luận thế nào cũng không yên ổn được.
Vọng Vân Phong, trên vách đá lớn, ánh mắt Thanh Lăng vô cùng ngốc trệ, bờ môi không ngừng nhúc nhích lấy, nếu có người ở gần bên cạnh sẽ nghe thấy, nàng không ngừng tự nói, cũng chỉ có một câu.
- Làm sao có thể, hắn sao có thể giết Ngũ trưởng lão?
Một ngày hai đêm yên lặng trôi qua..
Sáng sớm, nắng gắt lên không, hào quang hơi nóng rực chiếu xuống mặt đất khiến trong lòng mọi người vốn hoảng loạn lại tăng thêm thêm vài phần khẩn trương.
Hôm nay, chính là lúc Tử Huyên tiến vào Bách Binh Các!
Lúc thân ảnh Tử Huyên xuất hiện trên quảng trường, vô số ánh mắt như bị ma lực hấp dẫn không kìm được phải nhìn qua.
Hoặc hưng phấn, hoặc ảm đạm, hoặc phức tạp... Nhưng mặc kệ trong mắt lộ ra ý gì, nhưng sau khi bọn hắn nhìn thấy Tử Huyên thì ánh mắt đều không thể dời khỏi nữa.
- Tử Huyên, đến rồi!
Ở giữa quảng trường, Nhị trưởng lão hòa thiện cười nói, từ trong thần thái của hắn nhìn không ra nửa điểm chấn động, cái chết của Ngũ trưởng lão hắn phảng phất như không biết vậy, tâm cơ nặng như vậy, khiến người nhịn không được có chút sợ hãi.
Tử Huyên gật gật đầu, nói thẳng:
- Nhị trưởng lão, có thể mang ta đi Bách Binh Các rồi chứ?
- Đương nhiên, Bách Binh Các đã sớm mở ra, đi theo ta!
Nhị trưởng lão nở nụ cười, lập tức quay người, đi đến cung điện phía sau quảng trường.
Thần Dạ và Tử Huyên nhìn nhau, liền theo sát Nhị trưởng lão, ở phía sau của bọn hắn, cũng có một ít đệ tử Khiếu Lôi Tông theo sát tới, đều là những người ưu tú, trong đó, có cả Tiết Vô Nghịch và Thanh Lăng.
Thanh Lăng hiện giờ vẫn chưa bừng tỉnh từ cái chết của Ngũ trưởng lão, thế cho nên ánh mắt nàng nhìn về phía Thần Dạ đã không còn khinh thường và thế khí khinh người như trước nữa, mà có chút sợ hãi.
Nghĩ đến mình mấy lần khiêu khích, trong lòng Thanh Lăng liền nghĩ mà sợ, may mắn là đối phương cũng không so đo với nàng, nếu không... Nàng lại nào biết, ở trong lòng Thần Dạ và Linh Nhi, nàng đã là một người chết, còn chưa chết, cũng là vì Thần Dạ còn chưa tìm được cơ hội thích hợp thôi.