Đế Quân

Chương 572 : Ngươi tình ta nguyện (1)

Ngày đăng: 06:23 22/04/20


Chỉ là, báu vật gì đó mà có khả năng làm cho đám yêu thú lại có biểu hiện như thế ? Chung gia của nàng thậm chí bốn thế lực lớn, cũng là trải qua rất nhiều năm tiếp xúc, lúc này mới thiết lập được tình hữu nghị không tồi cùng với tộc Định Hải Thần Thú.



Mà cùng Hổ Lực cùng Mặc Lăng càng trực tiếp, chính là lợi ích!



Người thiếu niên này, ở trong mắt Chung Kỳ nàng, càng ngày càng nhìn mà không hiểu, càng ngày càng thần bí...



- Thần công tử, chuyện ngày hôm đó ta nói, ngươi suy nghĩ qua sao. Hoặc là, ngươi suy nghĩ thế nào ?



Đợi sau khi Thần Dạ làm quen cùng Định Hải Thần Thú xong xuôi, Chung Kỳ liền nhẹ nhàng đến. Rơi xuống trên lưng thần thú, nàng nhìn hắn mà mềm mại hỏi.



- A, cái chuyện kia, ta căn bản liền chưa suy nghĩ qua.



Thần Dạ cười nói.



Chung Kỳ hơi bị không nén nổi, không khỏi giận dữ:



- Thần công tử, ngươi nhất định là muốn là địch cùng bốn thế lực lớn chúng ta ?



Thần Dạ xua tay, cười nhạt nói:



- Chung cô nương, đến loại tình hình hiện nay, ngươi cho rằng không theo và là địch, không có bất cứ gì khác sao?



Chung Kỳ ngẩn ra, lời nói vừa rồi có hơi chọc tức Thần Dạ. Những lời nàng thốt ra, hiện tại bị nhắc nhở. Sau khi tỉnh táo lại, nàng trầm lặng một hồi lâu rồi mới dùng giọng nói nghiêm túc ít có mà bảo:



- Có lẽ ở trong lòng ta, là phi thường muốn làm bằng hữu cùng ngươi.



- Bằng hữu sao!



Tâm thần Chung Kỳ hiện nay tựa hồ cũng không duy trì được tỉnh táo như lúc bình thường, trên khóe miệng Thần Dạ hiện lên một đường cong tàn nhẫn không muốn người khác biết, hắn chợt cười khẽ:



- Chung cô nương, ngươi có vẻ giống như quên một câu ta nói vừa rồi. Giữa chúng ta, bằng hữu, vẻn vẹn là không đủ.



Chung Kỳ bật cười, tức thì khôi phục vẻ thưòng ngày. Nàng nhìn Thần Dạ, hơi có vài phần khiêu khích mà hỏi:




- Không, Thần Dạ, không được!



Đáng tiếc, đã giống như Thần Dạ nói. Có đôi khi, nữ nhân cũng không phản kháng được nam nhân. Chung Kỳ giãy dụa, ngược lại là kích thích loại bản năng nguyên thủy nhất này của nam nhân...



Về phần Thần Dạ lúc này là bản năng Nguyên Thủy hay là cố ý mà làm, cái này không phải Chung Kỳ còn... Có khả năng nhận biết rõ ràng.



- Tiểu tử, dừng tay!



Liền tại lúc Chung Kỳ tan tác toàn diện, mà Thần Dạ cũng muốn tiếp tục mở rộng thành quả của hắn thì từ phía trên bầu trời đột nhiên có một tiếng quát chói tai như sấm sét vang vọng xuống.



Quả nhiên là không nhịn được sao? Trên khóe miệng Thần Dạ hiện lên một đường cong lạnh lùng.



Chung Kỳ chính là bị hoảng sợ như con thỏ nhỏ. Giờ phút này thần hồn đột nhiên tỉnh táo lại, thân thể mềm mại run lên. Nàng vội vàng rời khỏi vòng ôm trong ngực Thần Dạ, mắt nhìn về phía âm thanh phát ra mà sắc mặt cơ hồ trắng bệch...



- Ngươi, tại sao ngươi lại đến?



- Nếu như ta không đến, liệu có phải cũng sẽ không làm lỡ chuyện tốt của các ngươi ? Nếu như ta không đến, thì có thể nào nhìn thấy một màn đặc sắc như thế ?



Từ trên bầu trời, có một bóng người lao xuống nhanh như tia chớp. Cái ớn lạnh cả người kia phảng phất là muốn đóng băng cả Vô Tẫn Chi Hải, nhất là vào lúc nhìn về phía Thần Dạ. Không chút nghi ngờ, nếu như ánh mắt có thể ăn thịt người thì hắn tuyệt không do dự.



- Không, không phải, ngươi phát sinh hiểu lầm. Căn bản không phải là giống như ngươi nghĩ, ta...



Không ngờ lời nói của Chung Kỳ lại trở nên không còn mạch lạc, rất khó có thể tin nổi a!



Thần Dạ lạnh nhạt cười một tiếng. Người tuổi trẻ kia có một gương mặt cực kỳ khôi ngô tuấn tú. Đừng nói là nữ nhân, coi như là nam nhân thấy hắn thì cũng sẽ không cảm thấy tự ti. Bởi vì, gương mặt này có thể làm cho người ta mê muội.



- Tất cả chính là ta tận mắt nhìn thấy, ngươi cho rằng vẫn là phát sinh hiểu lầm?



Người trẻ tuổi lạnh lùng quát:



- Chung Kỳ, ngươi vì Độc Tâm Nhiếp Hồn Thuật, chẳng lẽ là tự làm chính mình cùng nhau rơi vào sao ?