Đế Quân
Chương 590 : Chiến thư (1)
Ngày đăng: 06:23 22/04/20
Có lẽ về phương diện này cũng thật sự phải cảm tạ một phen chính con người năm đó đã làm thương tổn Tử Huyên. Nếu không, sống cả đời cùng với kẻ như súc sinh kia thì tựa hồ càng buồn đau hơn !
Thần Dạ đang cực lực áp chế nội tâm của mình. Thế nhưng khi bỗng nhiên nghe thấy những lời như vậy, thì sự bình tĩnh mà hắn cố gắng duy trì rốt cục bị phá vỡ.
Cho tới bây giờ hắn cũng không có cảm giác, một ngày kia, lửa giận trong lòng của mình sẽ còn có thể bùng cháy mạnh hơn như hiện nay !
Cho dù lúc mẫu thân bị bắt đi, hắn hận ông trời, hận những người đó, thế nhưng hận ý kia so cùng hôm nay, thật sự không coi là cái gì.
Cảnh ngộ của chính mình khởi nguồn từ người ngoài. Cho nên nếu như hận, thì có thể mặc sức hận!
Nhưng còn Tử Huyên ? Nàng đã bị kẻ mà nàng yêu nhất ruồng bỏ. Nếu hận, thì hận Tiêu Vô Yểm đã bỏ rơi nàng, hay là chính bản thân nàng có mắt không tròng?
Còn Linh Nhi!
Nếu như nó muốn hận thì đối tượng hận lại chính là cha đẻ của mình a!
Đối với đứa bé còn nhỏ tuổi mà nói, điều này quá tàn nhẫn, quá tàn nhẫn.
Nhưng phải làm thế nào mới giải quyết dứt khoát tất cả điều này?
Chỉ có Tiêu Vô Yểm ―― phải chết !
Thần Dạ thở ra một hơi thật dài, hắn nhìn về phía Tiêu Vô Yểm mà hỏi:
- Xin hỏi, lời của ngươi, hiện tại nói xong chưa ? Nếu như đã nói xong, nên nghe một chút lời của ta.
Ngón tay như kiếm, chậm rãi giơ lên mà chỉ vào người kia, phảng phất như có kiếm ý lan tràn ra.
- Hự!
Ở trong khoảnh khắc này, Tiêu Vô Yểm đột nhiên rên lên một tiếng. Thân thể vội vàng rút lui, còn trên khóe miệng của hắn đã là có thêm vết máu, đang từ từ ri rỉ ra.
Vậy là hôm nay, lần thứ hai hắn lại bị thiệt trong tay Thần Dạ.
Mà không chỉ như thế. Liền trong khoảnh khắc vừa rồi, Tiêu Vô Yểm cảm ứng được thập phần rõ ràng, lúc chùm tia sáng như ngọn lửa kia bắt đầu bao trùm thì đã không còn đơn thuần là trục xuất lực lượng linh hồn của chính mình, mà là muốn nuốt chửng.
Nếu như không phải chính hắn vốn là chỉ muốn thử dò xét, thì nói cách khác lần này đây thật là sẽ phải gặp đại phiền toái. Phàm là những gì liên lụy đến linh hồn, thì ngay cả những tia tổn thương nhỏ đều là phi thường nghiêm trọng.
- Tiểu hỗn trướng!
Tiêu Vô Yểm không nhịn được tức giận mắng.,Đại thể cũng bởi vì giờ này khắc này, chùm tia sáng một mực không có đưa ra sự lựa chọn, thì sau biến cố này đã lựa chọn Tử Huyên.
Đây không nghi ngờ, lại là người thiếu niên kia đang làm trò quỷ!
- Ta sẽ giết ngươi, nhất định thế!
Nhìn người thiếu niên, Tiêu Vô Yểm căm hận nói. Bao nhiêu năm rồi, hắn vẫn còn chưa bao giờ bị hại như thế. Chớ nói chi là lại cùng trên tay một người. Đồng dạng một đòn ăn đến hai lần, hơn nữa, kẻ này vẫn còn chỉ là một người thiếu niên.
- Ngươi khẳng định sẽ không làm được, mà ta sẽ là người tin tưởng, ngươi thật sự không làm được!
Thần Dạ từ từ thu hồi chùm tia sáng, chợt lớn tiếng quát:
- Tiêu Vô Yểm, đánh một trận cùng ta !