Đế Quân
Chương 622 : Thần
Ngày đăng: 06:24 22/04/20
Như thế xem ra, không chỉ có lời của Linh Nhi nói là sự thật, mà năng lượng ở trong thiên địa này, với Linh Nhi mà nói, chỉ sợ mới chính thức được cho là được trời ưu ái.
Như vậy so sánh với nó, Thiên Đao cho dù có thể khôi phục đến trạng thái lúc đầu trong Chúng Thần Chi Mộ, thì người thu được lợi ích lớn nhất e rằng cũng không phải Thiên Đao, mà là Linh Nhi!
Hồn Nguyên Chi Bảo thời kỳ đỉnh cao tất nhiên có khả năng đoạt lấy tạo hóa của thiên địa. Nhưng tương lai của Linh Nhi sẽ bởi vì một lần cơ may này mà thời gian nó có khả năng phát huy ra được thực lực đáng sợ sẽ ngắn lại rất nhiều!
Thần Dạ cũng không biết, phải ở lại trong Chúng Thần Chi Mộ bao lâu.Nhưng nghe Phong Kình bọn họ nói qua, ít nhất, thời gian phải là hai đến ba tháng.
Thế này cũng không ngắn !
Thời gian hai tháng, ba tháng, chỉ sợ sẽ làm Linh Nhi tiến bộ giống như thần tốc !
Tiếp theo Thần Dạ cũng không lâu lắm, Tử Huyên liền cũng tỉnh táo lại.
Theo sau đó, các vị Yêu Tộc rồi đến đám người Phong Tường vào cuối cùng cũng tỉnh lại. Từ đó cũng có thể nhìn ra mức tu vi chênh lệch lẫn nhau có liên quan với lực lượng của thân thể.
Đương nhiên, Thần Dạ không thể gộp vào trong đó !
Hiện nay hắn đã hoàn toàn dung nhập hòa tan long khí, mức độ dũng mãnh của thân thể khiến cho cao thủ Yêu Tộc đến mức như Hổ Thiên cũng đều phải hơi bị ganh tị hâm mộ. Mặc dù hắn còn chưa đạt tới cấp bậc đến mức như Hổ Thiên, nhưng đó cũng vì thời gian tu luyện của Thần Dạ quá ngắn.
Cha con Hổ Thiên tin tưởng, một ngày nào đó trong tương lai, không đề cập tới tu vi Huyền Khí, chỉ riêng là tu vi thân thể thì cái tên Thần Dạ đều có thể vang vọng trong khắp các thế gian của Yêu Tộc.
- Chào Thần công tử !
Các cao thủ Yêu Tộc sau khi tỉnh lại, đã không còn bị áp lực thiên nhiên toàn thân chung quanh người nên bắt đầu khởi động. Bọn họ dĩ nhiên tất cả đều biến thân, hóa làm hình người.
Người chào Thần Dạ, đúng là hai cao thủ tộc Hổ Sa!
Tận trong xương tủy của Phong Tường xem ra từ lúc sinh ra đã có được một tinh thần ganh đua. Đến hiện nay vắng mặt đại nhân trong nhà nên mới có thể tự mình làm chủ, hắn liền thỏa sức phát huy loại tinh thần này.
Thần Dạ không hề suy nghĩ nhiều, một lát sau nói:
- Các ngươi muốn độc lập xông xáo, chúng ta không phản đối. Nhưng điều kiện tiên quyết là, chúng ta là cùng nhau vào, liền nhất định phải cùng nhau rời khỏi đây. Tuyệt đối không cho phép bất cứ người nào lưu lại ở chỗ này.
- Công tử yên tâm, bốn người chúng ta cùng tiến lui, cho dù gặp nguy cơ trí mạng cũng sẽ không bỏ rơi đồng bạn.
Phong Tường nghiêm nghị nói.
- Như vậy là tốt rồi, ta cũng không muốn sau này vô phương đối mặt nhìn thấy trưởng bối của các ngươi !
Thần Dạ cúi đầu suy nghĩ một chút, lập tức nhìn Tử Huyên mà gật đầu. Nàng hiểu rõ ý tứ của hắn, liền đi tới trước mặt bốn người Phong Tường. Tay ngọc điểm nhẹ, có bốn tia sáng tím biếc liền bay vào trong mi tâm của bốn người.
Tử Huyên nói:
- Những năng lượng này, là dùng để bảo vệ tính mạng cho các ngươi. Nhưng chỉ dùng được một lần, cho nên không đến lúc vạn bất đắc dĩ thì đừng hành động mù quáng. Đương nhiên, ta cũng không thể hoàn toàn cam đoan. Bởi nếu như gặp phải nguy hiểm vượt thật xa trên năng lực của ta, như vậy, cũng không giữ được các ngươi.
- Đa tạ Tử Huyên cô nương, chúng ta sẽ sử dụng thật tốt. Thần công tử, chúng ta đi trước một bước, cáo từ!
Bốn người ôm quyền, sau đó tùy ý tìm một phương hướng rồi nhanh chóng rời khỏi chỗ này.
- Đều đã rời khỏi đây, có lẽ bọn họ đi rồi, tựa hồ thật sự sẽ phát sinh chuyện gì đó a !
Liếc mắt nhìn Mặc Tuyên cùng Mặc Mộc của tộc Bát Trảo Chương Ngư, Thần Dạ hài hước cất tiếng cười rồi nói: