Đế Quân
Chương 627 : Khiêu Chiến (1)
Ngày đăng: 06:24 22/04/20
Nếu như đã một mực tồn tại thì nhiều năm qua, không có khả năng không người nào từng đặt chân đến nơi này. Bởi như vậy, sẽ sớm có các loại đồn đại trên thế gian. Nếu mà nó vừa giáng xuống cách đây không lâu, vậy cũng không tránh khỏi khiến cho người khác rất giật mình.
- Thần Dạ, ngươi có còn nhớ, ta đã nhắc tới cho ngươi về một truyền thuyết ở Chúng Thần Chi Mộ?
Tử Huyên không che dấu nổi sự kinh ngạc trong âm thanh, Lôi Kình Diệt Thế Thương ở trong tay nàng, giờ phút này cũng đang run rẩy !
Thần Dạ mặt mày nhăn nhó, đột nhiên kinh ngạc hỏi:
- Ngươi là nói đến việc thần tích xuất hiện ?
Tử Huyên nặng nề gật đầu. Ngoại trừ cái đó ra, vô phương giải thích sự tồn tại của cung điện cùng sân điện...
Thần, tự nhiên là không tồn tại!
Vì thần tích, cũng chỉ là tầm thường ở trong mắt người bình thường. Những Đại Năng có được lực lượng nghiêng trời lệch đất, nay những nơi họ ở bỗng đột nhiên xuất hiện tại thế gian, chỉ như thế mà thôi!
Nhưng chợt nhìn thấy một màn như vậy, thì sự rung động trong lòng có thể nghĩ!
Thần Dạ đã đi qua Quỷ Mộ, dưới sự trợ giúp của Phong Ma mà đã vượt qua được chốn truyền thừa !
Với kiến thức cùng hiểu biết hiện nay của hắn, hồi tưởng lại hai địa phương này. Có lẽ đơn thuần là về phong thái thì so sánh với Chúng Thần Chi Mộ vô biên vô hạn, quả là có chênh lệch rất lớn. Nhưng đúng là bởi vì nguyên nhân chỉ có diện tích nhỏ, nên những chỗ tinh xảo thì lại còn nhiều hơn !
Trình độ hiện tại của Thần Dạ không đủ, nên hắn vô phương phân biệt ra được, rốt cuộc thực lực của ba người này, nếu so sánh lẫn nhau thì đến tột cùng lớn tới đâu. Nhưng lại có khả năng suy đoán ra, Quỷ Chân Nhân, Thanh Đế hoặc Huyền Đế, cùng với người kiến tạo ra Chúng Thần Chi Mộ này thì đều sẽ tương ứng trong thời đại của bọn họ, đều chính là nhân vật đỉnh cao đứng sừng sững cùng thiên địa.
Ánh mắt gắt gao nhìn chăm chú vào cung điện cùng sân điện giữa không trung, mà tựa hồ cũng cảm nhận được sự tồn tại của ba người phía dưới. Cho nên vạn trượng hào quang kia liền phủ xuống ngút trời mà bao trùm chung quanh ba người bọn họ.
- Thần Dạ, chúng ta đi tới chứ ?
- Tiền bối ngài đến tột cùng là ai, vì sao không cho ta cầm lại vũ khí của ta?
Thần Dạ trầm giọng hỏi, cũng không bởi vì đối phương thần bí và cường đại, mà hắn có chỗ nhát gan nào.
- Vũ khí của ngươi?
Trong âm thanh kia rung, có một vẻ trêu chọc thấp thoáng:
- Người trẻ tuổi,ở xứ sở này gần như là ngăn cách với thiên địa. Chỗ này có vô số thần tích tồn tại, trong nhiều năm qua, nơi này đã mở ra vô số lần. Thần tích, cũng là thỉnh thoảng được người hữu duyên làm xuất hiện. Thế nhưng chỗ này, lại cũng là lần đầu tiên. Người trẻ tuổi, liệu ngươi có biết, đây là bởi vì sao?
Lại còn tự xưng là thần!
Sắc mặt Thần Dạ không tự chủ được mà biến đổi nhiều lần!
Bất cứ một thời đại nào cũng có được hạng người ung dung tự tại ở trong thiên địa xuất hiện. Cho dù thời gian thế sự xoay vần trôi qua, những người như các bậc tồn tại chói mắt này cũng sẽ không bị người ta lãng quên, mà sẽ trở thành truyền thuyết được lưu truyền đời đời tiếp.
Tuy nhiên, chính là những thiên chi kiêu tử ( con trời ) này của các thời đại, bọn họ dẫu rằng tự kiêu vì chính bản thân mình thì đồng thời cũng sẽ không tự xưng là thần!
Thần Dạ không biết, chủ nhân của đạo âm thanh kia là quá mức tự kỷ, hay là hắn thật sự có tư cách như vậy?
Nhưng rất hiển nhiên, hạng người như thế có khả năng kiêu ngạo, nhưng nhất định sẽ không tự kỷ. Như vậy, cho dù trong lòng Thần Dạ cùng Tử Huyên sẽ không thừa nhận rằng thần tồn tại, thì ít nhất, chủ nhân của âm thanh này, tu vi của hắn, đã đạt đến cảnh giới thay trời mà tạo hóa thế gian !
Hơn nữa, cũng phải rõ ràng, trong lời nói vừa rồi của hắn có nêu rõ. Ở trong thế giới này có vô số thần tích, mà phiến thần tích này là lần đầu tiên bị chạm đến.
Nói cách khác, Chúng Thần Chi Mộ chứng thật là vùng đất chúng thần ở lại. Còn người nói chuyện này, ít nhất theo hắn tự nhận, chính là Chúng Thần Chi Thần!