Đế Quân
Chương 709 : Khách không mời mà đến (2)
Ngày đăng: 06:25 22/04/20
Mà Tiêu Lang Anh đã tự mình đến, càng thêm kiên định suy nghĩ trong lòng Thần Dạ, kể từ đó ít nhất trước khi Tiêu Vô Yểm còn không chưa tìm đến thì hắn vẫn không việc gì.
Bất quá, cái này cũng đồng thời là một cổ áp lực vô thượng, bởi vì mình, bởi vì chuyện sơn cốc, Tiêu Lang Anh vậy mà buông tha bế quan cũng muốn đến gặp mình, tuy rằng là tình thế có chút khẩn cấp nhưng cũng đã chứng minh sự kiên nhẫn của Tiêu gia quả nhiên không được nhiều lắm.
Xem ra lần này đi vào Lăng Tiêu Thành, mình còn có vài phần vận khí, bằng không đừng nói đến hành động thế nào, nhưng cao thủ chân chính kia của Lăng Tiêu Điện sợ rằng đã sớm tự mình ra tay rồi.
Đang suy nghĩ, hai tiếng bước chân, tự xa xa rất nhanh truyền tới, phóng mắt nhìn đi, đúng là Thanh Mộc lão quái và Diệp Mang.
Chứng kiến Thần Dạ không có việc gì, hai người này thoáng nhẹ nhàng thở ra, chợt lại khẩn trương:
- Lão gia hỏa kia tìm ngươi nói gì thế?
Thở dài ra, Thần Dạ thản nhiên nói:
- Các ngươi là muốn biết, dưới áp lực của lão già kia ta có giao ra tất cả đồ vật không đúng không?
Nghe vậy, sắc mặt hai người hơi xấu hổ, Thanh Mộc lão quái vội vàng nói:
- Ngươi bày ra một trận lớn như vậy, đơn giản là muốn Lăng Tiêu Thành đại loạn, từ đó tìm được lực lượng bảo hộ cho mình thôi, chúng ta đều đã đến, ngươi tự nhiên không có khả năng chịu thua Lăng Tiêu Điện, nếu không, tất cả những việc này đều không có ý nghĩa gì cả.
- Quả nhiên người già mà thành tinh, thấy đủ thấu triệt!
Thần Dạ cười nhạt một tiếng, nói:
- Nếu hai vị đã biết rõ dụng ý của ta, hiện giờ tới tìm ta, chắc hẳn cũng đã có quyết đoán rồi hả?
- Đương nhiên!
Thanh Mộc lão quái nghiêm mặt nói.
- Ha ha, có quyết đoán rất tốt, bất quá, nếu không ngăn được lão gia hỏa kia thì tất cả đều là ngớ ngẩn!
- Bà bà, sao vậy.
Nhìn qua khuôn mặt khiến nữ nhân thấy cũng không khỏi động tâm kia, Minh Hoa bà bà nhíu mày nói:
- Nói cho lão thân vì sao lại cự tuyệt lời cầu hôn của Tiêu Vô Yểm?
Nghe vậy trên dung nhan tuyệt sắc chợt có một vòng cười khổ:
- Bà bà lúc nào ngài lại để ý đến những chuyện nhỏ nhặt của bọn vãng bối rồi?
- Đừng nói nhảm với lão thân, ngươi phải biết quan hệ giữa lão thân và Tiêu gia, không nên quên năm đó ngươi đến cầu lão thân thế nào.
Minh Hoa bà bà lạnh giọng quát nhẹ, bộ dáng dị thường tức giận.
Lông mày kẻ đen nhẹ chau, trên dung nhan mỹ lệ lộ ra một tia bất đắc dĩ có chút không kiên nhẫn, một lát sau nàng thản nhiên nói:
- Bà bà muốn biết tình hình cụ thể sao không đi hỏi Vô Yểm chứ?
Nói xong nàng liền quay người tiếp tục đi vào khách sạn không để ý đến Minh Hoa bà bà nữa.
Nhìn ra được Minh Hoa bà bà thân là trưởng bối nhưng nàng cũng chỉ có tôn kính mà không phải là sợ, càng chưa nói tới sợ đầu sợ đuôi
Trong sân làn gió thơm phiêu đến khiến người không kìm được hãm vào trong đó. . . .
- Ở trước mặt ta ngươi có thể lấy cái áo choàng đen kia xuống rồi.
Cảm nhận được Thần Dạ hơi sửng sốt, tiếng cười như chuông bạc lập tức truyền ra:
- Đọc Tâm Nhiếp Hồn Thuật tuy rằng không thể khiến ta thành công mê hoặc ngươi nhưng dù ngươi biến thành tro ta cũng nhận ra.