Đế Quân

Chương 725 : Một chiêu cuối cùng (1)

Ngày đăng: 06:25 22/04/20


Trong hung mãnh như vậy, hai đạo thân ảnh giao thoa tựa như tia chớp bộc phát ra từng đạo kình phong rung động kinh người khiến vô số người trên quảng trường đều nhìn không chuyển mắt, bọn hắn đều nhìn ra được hai người lúc này đều đang sinh tử giao phong, chỉ cần hơi có chút sai lầm sẽ phải mất mạng ngay.



Trong tràng đại chiến kia, trường kiếm đột nhiên rung động lắc lư, tiếng kiếm ngân thanh thúy theo đó vang vọng, bên ngoài thân thể Chung Kỳ

xuất hiện một đạo thanh mang nhàn nhạt mặc dù không chói mắt lắm như lúc xuất hiện liền bức lui đối thủ của nàng



Như thế liền khiến mọi người hiểu rõ đạo thanh mang này cực kỳ không tầm thường, mà hiển nhiên Chung Kỳ cũng không muốn tiếp tục giằng co nữa.



Sau khi thanh sắc quang mang như khôi giáp bọc thân hình Chung Kỳ lại

thì thình lình vạn đạo kiếm khí liền từ trong trường kiếm trong tay nàng bắn ra ngoài.



Khí tức lăng lệ trong kiếm khí trực tiếp chấn khí lưu không gian chung

quanh thành hư vô, trùng kích khuếch tán ra càng thêm kịch liệt.



Bỗng nhiên Chung Kỳ quát lên:



- Huyễn Ảnh Diệt Tuyệt Kiếm!



Cùng là một thức nhưng hôm nay Chung Kỳ phóng xuất ra cảm giác hoàn toàn bất đồng.



Phía chân trời hơn vạn đạo kiếm khí như phô thiên cái địa hàng lâm xuống Tử Huyên, thình lình tất cả kiếm khí như đều tương dung lại thiểm

điện, lúc sắp sửa đến trước người Tử Huyên không ngờ lại hóa thành một

đạo kiếm thể khổng lồ tầm hơn mười trượng.



Kiếm khí khủng bố khiến dưới đài cao vỡ toang ra một đạo khe hở thật sâu.



Khi cự kiếm phá không đánh xuống, không gian lập tức vỡ vụn ra từng khúc.



Nhìn qua kiếm thể gần như bao phủ khắp phía chân trời kia, Lôi Kình Diệt Thế Thương trong tay Tử Huyên trong giây lát bộc phát ra hào quang màu

tím càng thêm sáng chói, cơ hồ như diệu nhật bao phủ tất cả hào quang

lại.



Cánh tay kia chấn động mạnh, trường thương chỉ xéo bầu trời, nháy mắt

sau âm thanh xé gió ô ô, trường thương không rơi xuống đất nhưng một cổ

ám kình cực kỳ đáng sợ lại theo mặt đất tràn mặt ra chung quanh, đài cao lập tức hóa thành bột phấn



- Đại Nhật Lôi Điện!
khiến Tử Huyên trọng thương, thậm chí không còn chút sức hoàn thủ, đến

lúc đó nữ tử trẻ tuổi xuất hiện, giờ chỉ mới qua một đêm, trạng thái

Thần Dạ nhất định không tốt hơn bao nhiêu....



Để nàng động thủ giết hai người, dù cho trong lòng Linh Nhi sẽ oán hận

nhưng cũng sẽ không quá mức cừu thị Tiêu gia, chỉ cần về sau tìm mọi

cách che chở nàng thì thiên tài như yêu nghiệt này chắc chắn sẽ trở

thành người cầm lái dẫn dắt Lăng Tiêu Điện đi đến tương lai càng thêm

huy hoàng.



Nghĩ đến đây, thần sắc mọi người Tiêu gia đều trở nên có chút phấn khởi.



Về phần sẽ rước lấy quá nhiều người bất mãn và cừu thị... nữ tử trẻ tuổi nói không sai, người làm đại sự không nên câu nệ tiểu tiết!



Vì Linh Nhi có thể quy tâm, đừng nói là những người râu ria này, dù cho đắc tội với Tam đại thế lực bá chủ khác thì đã sao?



Song song trôi nổi giữa không trung, bốn mắt nhìn nhau, trong mắt hai người đều có ngưng trọng thật sâu!



- Rất nhiều năm, trong lớp trẻ, chưa bao giờ có người nào có thể đánh

với ta một trận thoải mái thế nàu, càng thêm không có ai khiến ta khát

vọng chiến thắng cả.



Chung Kỳ xóa đi vết máu bên miệng nhẹ giọng cười nói:



- Tử Huyên, nhân sinh trên đời, có một đối thủ như ngươi thật tốt, mà có một đối thủ có thể khiến ta từ sau hôm nay trở đi có thể khiến ta chính thức đạp vào đỉnh phong, lòng ta cực kỳ vui mừng.



- Đại chiến còn chưa kết thúc, Chung Kỳ, ngươi như vậy, phải chăng quá mức tự đại rồi ?



Tử Huyên lại để vết máu kia đọng trên khuôn mặt tinh xảo của nàng, khi nói chuyện cũng để lộ ra một vòng hàn khí lạnh như băng.



Nghe vậy, Chung Kỳ lắc đầu, nói:



- Ta và ngươi đều ưu tú như thế, cho nên, ngươi có lẽ hiểu ta, mặc dù

dưới vạn chúng chú mục thì cũng sẽ tâm cao khí ngạo, sao tự ngạo được?