Đế Quân
Chương 729 : Cử chỉ ngoài ý muốn (1)
Ngày đăng: 06:25 22/04/20
Nếu những cao thủ đứng đầu kia đều đã có người kềm chế, vậy để họ đi phá kết giới là được.
Có thể phá vỡ hay không là một chuyện, nếu việc gì cũng không làm cả đời họ sẽ hối hận.
Nhìn thấy đám người vọt tới, ánh mắt Tiêu Long rét lạnh, vung tay lớn tiếng quát:
- Tôm tép nhãi nhép mà thôi, giết bọn họ!
Từng đạo thân ảnh từ trong Lăng Tiêu Điện bay ra ngăn chặn đường đi của nhóm người Phong Kình!
- Sư tỷ, nhìn xem đi, bởi vì một mình ngươi nơi này sẽ có một trận giết chóc, ngươi quả nhiên hại người rất nặng ah!
Trong kết giới, Huyền Y cười khẽ, nhìn dung mạo nụ cười đúng là khuynh quốc khuynh thành.
Nhưng ngay lúc này…
- Chư vị, tuyệt không thể để cho Tử Huyên cô nương chết trong tay tiện nhân kia, có tâm huyết theo ta xông lên một lần!
Trong đám người không biết là ai quát to một tiếng, nhóm người đứng gần
kết giới nhất không hề nghĩ ngợi trực tiếp xông ra, sau lưng họ càng lúc càng nhiều người, không hề sợ hãi, tràn đầy sát ý chạy về phía trước.
- Tiện nhân, ngươi dám tổn thương Tử Huyên cô nương, chúng ta nhất định khiến cho ngươi chết không chỗ chôn!
Vô số người lao tới, trường hợp đồ sộ cùng kịch liệt, cho dù đối diện
với đám người Lăng Tiêu Điện cao cao tại thượng, vẻ mặt của họ không hề
thay đổi.
Bên trong kết giới sắc mặt Huyền Y vô cùng khó xem.
Những năm gần đây nương nhờ dung mạo cùng thiên phú tu luyện, vô luận ở
địa phương nào nàng cũng như vầng trăng được chúng tinh hô ủng, có khi
nào bị người mắng qua như thế?
Mà hết thảy những lời mắng này đều đến từ Tử Huyên…Cảm xúc bất phục thoáng hiện, nàng lớn tiếng quát:
- Tử Huyên, để mạng lại!
- Tiểu nha đầu, chỉ bằng ngươi cũng muốn đi lấy mạng Tử Huyên?
Nhìn Chung Kỳ không có khí lực đi đường, Huyền Y thản nhiên nói:
- Chung cô nương, ta không có nửa phần ác ý với ngươi, nếu ngươi muốn ra mặt ta cũng không để ý lấy luôn mạng của ngươi.
xuyên thủng năng lượng của Huyền Y, bắn về phía Chung Kỳ, bị nàng ngăn
chặn xuống.
Cảm thụ được phần bá đạo cùng kiên quyết của nàng, ánh mắt Huyền Y căng thẳng, quát:
- Tử Huyên, ngươi muốn chết sớm như vậy, chẳng lẽ ngươi không muốn nhìn thấy con gái của mình thêm vài lần sao?
Thần sắc Tử Huyên thoáng hòa hoãn lại, nhưng khoảnh khắc khôi phục lại kiên quyết, cười to:
- Huyền Y, ngươi không phải ta, ngươi căn bản không hiểu được trong lòng ta rốt cục suy nghĩ cái gì!
- Huyền Y, có dám cùng ta đường đường chính chính một trận chiến, có dám hiện tại lấy đi tính mạng của ta!
Tử sắc quang thúc từ trên trời giáng xuống, Tử Huyên mang theo xu thế kiên quyết xông ra ngoài.
- Không có ta cho phép, ta cũng còn ở đây, Tử Huyên, nàng sao nhẫn tâm muốn chết!
Đột nhiên một thanh âm trầm thấp vang vọng phía chân trời.
- Rốt cục đến sao?
Trên không trung, sắc mặt bốn huynh đệ Tiêu Lang Anh rốt cục thoải mái
hơn rất nhiều, bọn hắn cũng nghĩ như Huyền Y, nếu cục diện này chỉ một
mình Tử Huyên tử vong, như vậy cho dù thế lực cường đại như Lăng Tiêu
Điện cũng sẽ gặp phiền phức lớn.
Trong kết giới, Huyền Y cười thật vui vẻ, sắc mặt Chung Kỳ phức tạp, chỉ có Tử Huyên, thân thể mềm mại run rẩy, khàn giọng hô to:
- Huynh không cần đến, mau rời đi nơi này, rời đi đi!
Một điểm u quang từ chân trời thoáng hiện, sau đó xuất hiện ngoài kết
giới, u quang chợt lóe, tử sắc quang mang bao trùm, u quang thật dễ dàng tiến vào trong kết giới.
- Tử Huyên!
U quang tán đi, đôi tay Thần Dạ lập tức ôm chặt Tử Huyên, cảm thụ sự suy yếu của nàng, cảm thụ nội tâm kiên quyết, cảm thụ lòng giãy dụa, khí
lực trên tay không khỏi tăng thêm vài phần.
- Huynh vì sao phải đến, vì sao phải đến ah!
Rơi vào vòng tay mà nàng tưởng niệm không biết bao lần, Tử Huyên nhẹ giọng nỉ non, một phần tự trách lại dâng tràn.