Đế Quân
Chương 746 : Hỗn Độn chí bảo (1)
Ngày đăng: 06:25 22/04/20
Thần Dạ nhẹ giọng cười nói:
- Nếu ta muốn diệt sạch, Tiết huynh, ngươi cho rằng ngay cả Chu Uyên
Nhung cũng không thể kháng cự Thiên Địa Hồng Hoang Tháp, ngươi có thể
kháng cự được hay sao?
Lời này thật đả thương người nhưng cũng là sự thật!
Tiết Vô Nghịch nhìn lại, ngũ thải quang hoa bao phủ, Chu Uyên Nhung tuy
muốn tự bạo nhưng hắc viêm cuồn cuộn vẫn không cách nào phá vỡ ngũ thải
quang hoa.
- Chu Uyên Nhung, sự chống cự của ngươi không có bất cứ tác dụng gì, cho dù là tự bạo!
Quang hoa chớp động, nháy mắt bay vào Thiên Địa Hồng Hoang Tháp, thân
ảnh bị bao vây biến mất tại chỗ, mọi người đều biết tông chủ của bọn họ
đã bị hút đi vào bên trong.
- Ông ông!
Từng đợt năng lượng ba động không ngừng từ trong tháp phát ra, mọi người đều có thể cảm ứng được chân khí năng lượng có được lực hủy diệt mãnh
liệt cực đoạn, xen lẫn theo chân khí của Chu Uyên Nhung.
Nhưng bảo tháp nằm trong tay Thần Dạ chỉ thoáng chớp lên, sau đó không còn chút phản ứng.
- Thần Dạ, ngươi không chết tử thế được…
Trong tháp vang lên thanh âm thê lương tức giận của Chu Uyên Nhung, có
lẽ do Thần Dạ cố ý, lại rõ ràng truyền ra, nghe được lời này khiến sắc
mặt những người đang định tự bạo đều như tro tàn.
Thần sắc Tiết Vô Nghịch buồn bã, một lát sau nói:
- Như vậy không biết ngươi muốn xử trí chúng ta như thế nào?
Không chỉ là mọi người, kể cả Tử Huyên cũng quay đầu lại.
- Hỏi thật hay!
Thần Dạ cười nói:
- Nếu người của Khiếu Lôi Tông đều như Tiết huynh, ta tin tưởng hôm nay ta sẽ không đến Khiếu Lôi Tông.
Tiết Vô Nghịch nhẹ nhàng lắc đầu, nói:
- Mỗi người làm việc đều có đạo lý cùng lý do của họ, sở dĩ ta không
tham dự vào, Thần Dạ, trong lòng của ngươi hẳn là hiểu được.
- Thần Dạ huynh đệ, chúng ta thật sự không làm gì sao?
Sau một lúc Hổ Lực mới hỏi.
Thần Dạ thấp giọng nói:
- Nếu các ngươi cảm thấy được có thể đánh thắng Tử Huyên, vậy có thể đi quản xem.
- Vậy thì thôi đi.
Hổ Lực rùng mình. Nói đùa sao, đoạn đường này Hổ Lực luận bàn với Tử Huyên không chỉ một lần, hắn đã lĩnh giáo thật không ít.
Hổ Lực buồn bực lắc đầu, đột nhiên cười quái dị:
- Thần Dạ huynh đệ, sau này ngươi cũng đừng chọc giận Tử Huyên cô nương, bằng không ta nghĩ kết cục của ngươi cũng không tốt lắm. Nhưng giữ phu
thê va chạm là không thiếu được, hắc hắc, huynh đệ, sau này ngươi tự cầu nhiều phúc đi!
Không để ý Hổ Lực, Thần Dạ tự nhủ:
- Buổi tối tu luyện một đem là ta có thể đạt tới lực huyền tứ trọng, tốc độ tu luyện như vậy hẳn là không chậm, đạt tới cảnh giới địa huyền chỉ
sợ cũng không xa, cho đến lúc đó với thủ đoạn của ta, cao thủ địa huyền
cũng rất ít người có thể làm đối thủ của ta…
- Thần Dạ huynh đệ, xem như ta chưa nói, ta đi tìm hiểu một chút về Lôi Trì của Khiếu Lôi Tông.
Hổ Lực nhất thời chạy trối chết.
Dưới bóng đêm, Khiếu Lôi Tông rốt cục yên tĩnh trở lại.
Tuy Thần Dạ bị thương hơi nặng, nhưng thể chất của hắn rất tốt, hơn nữa
từ sau khi luyện hóa Hỗn Nguyên Châu, tốc độ tu luyện nhanh hơn gấp đôi, từ trong hồn phách truyền ra chân khí giống hệt khí tức thần bí, càng
có thêm công hiệu thần kỳ.
Với tổn thương của hắn, dù thể chất tốt không dùng ba ngày cũng không lành lại, nhưng chỉ đến hơn nửa đêm đã khỏe hoàn toàn.
- Đi xem Thiên Địa Hồng Hoang Tháp!
Mặc dù từng đi qua đây một vòng, nhưng lần này mới đem nó thu hồi, hơn nữa còn dùng đúng nguyên hình của nó.
Thiên Địa Hồng Hoang Tháp trôi nổi trước người hắn, ngũ thải quang mang cực kỳ chói mắt.
Đao Linh nói qua, chân thân của bảo tháp ngay cả hắn cùng Cổ Đế Điện cũng có chút kiêng kỵ.
Nhìn thấy thân tháp, không biết có phải nguyên nhân đã luyện người hay
không, bảo tháp tản ra mùi máu tươi thoang thoảng. Nhưng điều này cũng
không ảnh hưởng đến bảo tháp, ngược lại làm cho Thần Dạ cảm thấy được
hình dáng này mới là Thiên Địa Hồng Hoang Tháp chân chính.