Đế Quân

Chương 748 : Dã tâm

Ngày đăng: 06:25 22/04/20


Có lẽ bởi vì trên thân họ có gánh vác sứ mệnh, mới có thể làm cho lão chủ nhân của họ tình nguyện bỏ qua hết thảy cũng phải làm cho họ lưu truyền xuống hậu thế.



Sứ mệnh kia rốt cục là gì?



Hồn nguyên chi bảo có thể làm thiên địa run rẩy, Hỗn Độn chí bảo cao hơn một tầng….Tồn tại như thế cộng thêm một nhóm cao thủ đỉnh cấp, đều phải rơi vào kết cục vẫn lạc…



Thần Dạ cũng không e ngại, nếu Thiên Đao cùng Cổ Đế Điện có sứ mệnh, cần hắn ứng đối, Thần Dạ không chút kháng cự, bởi vì có Thiên Đao cùng Cổ

Đế Điện giúp hắn sống lại trở về, có thể lấy được cơ hội thay đổi vận

mệnh.



Đã có được cơ hội này, tất nhiên nên giúp họ làm được chuyện họ cần làm.



Nhưng Thần Dạ tuyệt không muốn bởi vì sứ mệnh kia mà đem bản thân hắn

lẫn Thiên Đao cùng Cổ Đế Điện đều trói buộc trong tù lung như thế.



Sứ mệnh hay điều gì cũng tốt, hết thảy phải dựa theo ý nguyện của mình

đi làm, nếu bị người khống chế đi tới, tuyệt đối không được!



- Thần công tử, còn chưa nghỉ ngơi đi?



Ở bên ngoài, thanh âm Tiết Vô Nghịch nhẹ nhàng truyền vào.



Chân mày Thần Dạ thoáng giãn ra, vận mệnh của mình nhất định phải do chính mình nắm trong tay, như vậy bắt đầu từ bây giờ đi!



Mở cửa đi ra, ánh mắt Tiết Vô Nghịch chợt lóe trong đêm, bởi vì nhìn Thần Dạ hiện tại tựa hồ có chút bất đồng.



Ở trong ấn tượng của hắn, thanh niên nhân này có được thiên phú cùng

tiềm lực khủng bố, hơn nữa ý chí vô cùng cứng cỏi, thái độ làm người quả cảm, làm việc thật dứt khoát.



Mà bây giờ còn xen lẫn một chút…dã tâm!



Không sai, chính là dã tâm!



Cho tới bây giờ Thần Dạ chưa từng nghĩ qua thành lập thế lực riêng của mình.



Ở Thanh Dương tiểu trấn, Hiên Quang thành hắn đều lưu lại dấu vết, nhưng hắn chỉ muốn hỗ trợ La Linh, Mạc Lăng Sơn, sau đó muốn nương nhờ thế

lực của bọn họ giúp hắn nhẹ nhàng hơn một ít khi gặp Thiên Nhất Môn,

nhưng tuyệt đối chưa từng có ý niệm tự thành lập thế lực trong lòng.



Nhưng hiện giờ không thể tiếp tục như vậy.



Đông Vực có cường địch như Lăng Tiêu Điện, tương lai bởi vì sứ mệnh của

Thiên Đao cùng Cổ Đế Điện, gặp phải địch nhân càng mạnh hơn Lăng Tiêu

Điện rất nhiều lần.



Dù Thần Dạ có tự tin, có tu vi, nhưng cuối cùng có một ngày có thể đạt






- Tử Huyên sư muội!



Trên đỉnh núi, gió núi thổi qua, mái tóc dài phơ phất, nhìn vẻ yên tĩnh của Tử Huyên, trong lòng Tiết Vô Nghịch như say.



Tử Huyên không xoay người, nàng chỉ đứng nơi đó, ở đó có thể nhìn toàn

bộ Khiếu Lôi Tông, có lẽ đây là lần cuối cùng trong đời nàng nhìn Khiếu

Lôi Tông trong khoảng cách gần như vậy.



- Huynh đã gặp mặt Thần Dạ sao?



- Phải!



- Ý tứ của huynh ấy, huynh cũng hiểu được rồi?



- Hiểu được, ta sẽ dựa theo ý tứ hắn làm việc, dùng toàn bộ sở học cấp cho hắn điều mà hắn cần.



- Cảm ơn!



Tử Huyên nhẹ giọng nói.



Tiết Vô Nghịch miễn cưỡng cười nói:



- Sư muội, muội phải biết ta làm như vậy toàn bộ là bởi vì muội.



- Tiết sư huynh, làm gì phải chấp nhất như vậy?



Tử Huyên quay người nhìn vẻ mặt sầu não của hắn, khẽ thở dài nói.



- Chấp nhất sao?



Tiết Vô Nghịch lắc đầu cười nhẹ:



- Lần đầu tiên ta gặp muội, muội mới bảy tuổi, lần thứ hai đã mười tuổi, sau đó mỗi lần gặp muội, ta đều nghĩ tới phải mau chóng gặp lại muội

lần nữa.



- Thiên phú của ta cũng không xuất sắc, nhưng ta biết muội xuất sắc sẽ

làm chúng ta càng chênh lệch càng lớn, rốt cục muội sẽ cao cao tại

thượng, mà ta chỉ có thể ở phía xa nhìn lên muội.



- Cho nên ngoại trừ tu luyện cùng được gặp lại muội, trong nhân sinh của ta không còn tồn tại điều gì khác. Dần dần đây đã trở thành thói quen

của ta, đây không phải là chấp nhất.