Đế Quân

Chương 766 : Tái khởi biến cố

Ngày đăng: 06:25 22/04/20


- Thần Dạ đại nhân, thỉnh hạ thủ lưu tình, tất cả chuyện này đều không quan hệ đến Thiên Sương Môn chúng ta ah!



Trên quảng trường, ngoại trừ môn chủ Thiên Sương Môn, nhưng hắn vẫn cảm

giác được nếu như bị hào quang kia hấp thu, ngoại trừ cái chết sẽ không

còn con đường nào khác.



- Hiện tại mới cầu xin tha thứ, ngươi không thấy đã chậm rồi sao?



Thần Dạ cười lạnh, bàn tay liên tục huy động, từng đạo thân ảnh liên

tiếp bị ngũ thải quang mang mang đi…nhìn thấy đệ tử môn hạ bị tùy ý hút

đi, Tiếu Khuê cùng môn chủ Thiên Sương Môn hận ý ngập trời, nhưng bọn

hắn chỉ vô năng bất lực!



Ngoài ra bọn hắn lại nghe thấy từng thanh âm kêu thảm cùng tiếng cầu cứu.



Hai người vội vàng nhìn lên không trung, chỉ thấy ngũ thải quang mang

thu liễm, một tháp sắt khổng lồ tựa như cột trụ kình thiên sừng sững

giữa thiên địa, mà xuyên qua một cánh cửa tháp sắt, bọn hắn nhìn thấy

môn hạ đệ tử đang gặp phải tra tấn bên trong!



- Thần Dạ!



Hai người không khỏi gầm lên.



Nghe được tiếng hét phẫn nộ của hai người, Thần Dạ cười càng vui vẻ, tựa hồ qua nhiều năm hắn chưa từng cảm thấy vui sướng như thế bao giờ.



- Như thế nào, cũng biết đau lòng, cũng biết bi ai sao? Nhưng còn chưa đủ, xa xa chưa đủ!



Ánh mắt nhìn chằm chằm khuôn mặt có chút điên cuồng của Thần Dạ, trên mặt Tiếu Khuê hiện tia ảm đạm, khàn giọng nói:



- Tất cả chuyện này đều do ta ích lợi huân tâm, nếu ngươi muốn trả thù

ta cam tâm tình nguyện bị giết, mời ngươi võng mở một mặt, buông tha

những người khác đi!



- Ha ha!


Một thanh âm tiếng cười quái dị từ trong cỗ khí tức khác thường kia

truyền ra, mọi người đều nghe ra được thanh âm tiếng cười không phải của Tiếu Khuê.



- Tiếu Khuê, ta nói rồi, sớm hay muộn ngươi sẽ thật sự muốn đem thân thể ngươi giao cho ta, kiệt kiệt, nếu sớm kính dâng cho ta, Thiên Nhất Môn

của ngươi cũng không biến thành hình dạng này.



- Hãy bớt nói nhảm đi, giết sạch bọn hắn, nếu không ngươi đừng mong đạt được chỗ tốt!



- Yên tâm, đợi nhiều năm như vậy rốt cục có thể chạy ra đường sống, lúc

này là thời gian cần tiến bổ, ta sao có thể buông tha thực vật trước mặt đây?



Lời vừa truyền ra, cả Thiên Nhất sơn mạch tựa hồ đều run rẩy lên, khoảnh khắc sau cả bầu trời hội tụ khí tức khác thường dày đặc.



Cỗ khí tức quay chung quanh Tiếu Khê, chỉ nháy mắt thân thể hắn dung nhập vào bên trong, thiên địa đột nhiên lâm vào an tĩnh.



Ánh mắt Thần Dạ căng thẳng, Tử Huyên cùng Linh nhi vẻ mặt ngưng trọng,

Liễu Nghiên cau chặt mày, bốn người đều từng tiếp xúc qua cỗ khí tức

khác thường này, bởi vậy khi cỗ khí tức kia tán phát họ đều cảm nhận

được ra.



Mà Thần Dạ lại từng tiếp xúc qua hai lần, cảm thụ càng rõ ràng nhất!



Ngoại trừ bốn người bọn họ, Tiểu Nha nhìn lên đoàn khí tức bao phủ bầu

trời, trong ánh mắt của nàng hiện lên vẻ khó tin, trong khu vực này

không nên xuất hiện khí tức như vậy, cũng không nên gióng trống khua

chiêng như thế.



Cũng chưa từng nghe nói địa phương nơi đây từng phong ấn một kẻ như vậy!



Thời gian trôi nhanh, thân ảnh Tiếu Khuê hoàn toàn biến mất, tựa hồ đã

dung hợp vào thân thể của Tiếu Khuê, đoàn khí tức khổng lồ khác thường

thoạt nhìn ngưng thật hơn rất nhiều, trong loáng thoáng nhìn thấy có một cái đầu thật lớn đang thành hình.



- Kiệt kiệt, tiểu tử, ta có thể cảm nhận được Tiếu Khuê oán hận ngươi

nặng nhất, cho nên ngươi trở thành thực vật đầu tiên của ta đi!