Đế Quân

Chương 775 : Thiên Nhàn

Ngày đăng: 06:26 22/04/20


- Đưa Linh nhi cho lão phu!



Tiếp nhận Linh nhi, lão giả không khỏi liếc nhìn Tử Huyên, ánh mắt bao hàm thật nhiều thâm ý.



Lực chú ý của Thần Dạ cùng Tử Huyên chỉ tập trung trên người Linh nhi nên không phát hiện cái nhìn này của lão giả, nếu thấy họ sẽ không bình tĩnh như hiện tại.



Ôm Linh nhi tra xét một lúc, lão giả trầm giọng nói:



- Lão phu muốn kiểm tra kỹ lưỡng cho Linh nhi một lần, các ngươi không lo lắng đi!



- Tiền bối sao nói vậy, làm gì phải lo lắng!



Tử Huyên vội đáp, nếu như lão giả có ý xấu bằng vào thực lực của hắn không cần phải dùng thủ đoạn gì.



Lão giả không chút chần chờ, thân ảnh vừa động liền xuất hiện bên cạnh một vách núi, bàn tay đặt lên vách đá, lập tức xuất hiện một sơn động.



Đợi khi sơn động bị che khuất, Thần Dạ thu hồi tầm mắt, nhìn quanh tông môn hoang tàn, nhẹ giọng nở nụ cười, kiếp trước kiếp này vận mệnh gia tộc vào hôm nay rốt cục đã bị chính hắn thay đổi.



- Tốt lắm, chuyện nơi này đã xong, tiếp theo chúng ta sẽ đối mặt khiêu chiến mới!



Diệp Thước cùng Thiết Dịch Thiên đứng bên cạnh cười nói.



- Khiêu chiến mới!



Thần Dạ hít sâu một hơi, trí nhớ hai đời nhìn như qua không lâu, nhưng đối với hắn là hai thế giới hoàn toàn khác hẳn.



- Khiêu chiến tương lai!



Thần Dạ cười lạnh, thản nhiên nhìn môn chủ Thiên Sương Môn sắc mặt như tro tàn đứng cách đó không xa, còn chưa kịp nói gì thì người kia đã vô cùng hoảng sợ kêu lên:



- Đừng, ta có thể dùng bí mật của Thiên Nhất Môn đổi lại tính mạng của ta!



- Bí mật của Thiên Nhất Môn, lão phu còn rõ ràng hơn so với ngươi!



- Gia gia, Lâm lão!



Hai lão gia tử điều tức xong, tinh thần thoạt nhìn tốt hơn rất nhiều, hiện tại đã không cần người dìu dắt.



- Dạ nhi!



- Gia gia, cháu không sao!



Thần Dạ nắm chặt tay hai vị lão gia tử, cảm giác như nặng nề mười phần, hắn thật vui vẻ nở nụ cười.



- Không sao là tốt rồi, không sao là tốt rồi…



Thần lão gia tử lau nước mắt, ôm quyền nói với mọi người:
- Tiền bối, đa tạ, không biết làm sao xưng hô tiền bối!



Liếc mắt nhìn lướt qua mọi người, lão giả cười nói:



- Thần Dạ, ngươi có cảm thấy được ngươi quá câu chấp hay không!



Thần Dạ chợt ngẩn người.



- Nhưng nếu không có sự chấp nhất của ngươi, những chuyện chỉ có thể xưng là kỳ tích sẽ không phát sinh trên người ngươi, ngươi được lắm!



Lão giả vỗ vai hắn, tiếp tục nói:



- Lão phu tên Thiên Nhàn!



- Thiên Nhàn, tiền bối, ngài là Du Cái Thiên Nhàn!



Tà Phong kinh hãi nói.



- Lão phu sao có thể mạo danh!



Thiên Nhàn nhàn nhạt cười, nhìn Tà Phong nói:



- Tà Đế Điện tồn tại không biết đã bao nhiêu năm, Tà Phong, ngươi là người đầu tiên phản bội lại có thể sống được tới hôm nay, xem như là phần số của ngươi!



- Phản bội!



Tà Phong miễn cưỡng cười nói:



- Tại hạ chỉ là thân bất do kỷ, gọi là sống sót được tới hôm nay chưa chắc là vận khí của tại hạ, lại càng không phải do bọn hắn hạ thủ lưu tình, tiền bối, nếu ngài là Du Cái Thiên Nhàn, nên hiểu được nguyên nhân!



Lão giả nói:



- Lão phu hiểu được, hiện tại khoan hãy đề cập tới chuyện của ngươi, nói cho bọn họ nghe chuyện của Tà Đế Điện đi!



Ánh mắt mọi người đồng thời co rụt lại.



Thần bí nhân Tà Thứu là nhân vật tầng dưới chót của Tà Đế Điện cũng đã có tu vi hoàng huyền, còn có Tà Diệt Sinh bị phong ấn mấy ngàn năm vẫn chưa chết, lại có tu vi tôn huyền đỉnh phong, thủ đoạn phơi bày khiến người khiếp sợ.



Tin tưởng cho dù là Tà Diệt Sinh cũng không thể đại biểu cho tồn tại cao nhất của Tà Đế Điện, nếu không trong giọng nói của Thiên Nhàn sẽ không khả năng xuất hiện ý kiêng kỵ.



Mọi người không thể tưởng tượng Tà Đế Điện rốt cục có cấp bậc nào.



Tà Phong nói:



- Tiền bối, ngài xem, mọi người đều có tổn thương trong người, có nên để họ dưỡng thương trước hay không?