Đế Quân

Chương 811 : Chiến Từ Lăng lão quái (1)

Ngày đăng: 06:26 22/04/20


Mắt thấy thanh sắc quang mang liền muốn bắn trúng Vân Đông Lưu, thân ảnh của Từ Lăng lão quái kịp thời xuất hiện.



Mà nhìn thấy Từ Lăng lão quái, bên khóe miệng của Thần Dạ không khỏi

hiện lên độ cong tàn nhẫn, Thiên đao trong tay của hắn lướt đi, tản ra

lăng lệ nhàn nhạt...



Từ Lăng lão quái vừa mới xuất hiện, đạo thanh sắc quang mang kia lập tức bị giam cầm mà đứng yên, vô luận quang mang lóe lên như thế nào, trùng

kích như thế nào, thủy chung là không cách nào đột phá ra.



Bất quá Từ Lăng lão quái tuy tu vi cao thâm, có thể dễ dàng trói buộc

đạo thanh sắc quang mang này, nhưng nếu muốn đem quang mang này hủy diệt vẫn còn cần một chút thời gian.



Chút thời gian này tuy vô cùng ngắn, có lẽ là trong nháy mắt nhưng mà đã đầy đủ để Thần Dạ âm thầm tránh né, tiến ahnfh kế hoạch của hắn rồi.



Hai tay của Từ Lăng lão quái nắm chặt, bên ngoài thanh sắc quang mang

đột nhiên kịch liệt nổ tung, mắt thấy thanh mang tất muốn tiêu tán.



- Ông!



Liền ở lúc này không gian đột nhiên khẽ run lên.



Nếu như thường ngày, rung động như vậy cho dù rất nhẹ cũng không thể

giấu diếm được Từ Lăng lão quái, nhưng hiện tại ở phía trước hắn có nổ

tung kịch liệt, hơn nữa Từ Lăng lão quái cho là người âm thầm đánh lén

kia nhất định là ở phụ cận.



Nhưng vạn vạn không nghĩ đến, dĩ nhiên liền ở trên đỉnh đầu của Từ Lăng

lão quái, quang mang khổng lồ mang theo khí tức phá diệt nồng đậm đã là

nộ trảm mà xuống, ở thời điểm nó xuất hiện đã là không có chút biện pháp né tránh, đồng thời cũng không có khả năng ngăn cản.



- Tại sao hắn có thể xuất hiện ở chỗ này?



Lần đầu tiên ở lúc đối mặt với một hậu sinh tiểu tử có tu vi kém xa

mình, hơn nữa lại trẻ tuổi như vậy, Từ Lăng lão quái sinh ra kiêng kỵ

thật sâu cho tới vẻ sợ hãi.



Ở thời điểm hắc y nữ tử che mặt xuấ hiện, Từ Lăng lão quái cũng là không có phát hiện ra còn có một người khác, cho đến thời điểm đánh lén mới

để cho lão cảm ứng được có một người khác cũng đang âm thầm ẩn giấu.


- Kiệt kiệt!



Từ Lăng lão quái cười như ma núi:



- Cái này ngươi yên tâm, thời điểm lão phu chết cũng sẽ kéo ngươi chết cùng.



- Rất tốt!



Thần Dạ quay đầu đi, nhìn Niệm Thần nói:



- Vân Đông Lưu gia hỏa này ngươi có thể ngăn được hắn không?



Niệm Thần vuốt vuốt kiếm trong tay, cười nói:



- Đừng nói là ngăn hay không ngăn được, giết hắn cũng là có thể.



- Thế thì không cần, giữ hắn lại, ta còn chỗ cần dùng, ngàn vạn lần đừng để cho hắn trốn thoát.



Một lời cuối cùng vừa dứt, thân ảnh của Thần Dạ đã giống như quỷ mị xuất hiện ở phía trước Từ Lăng lão quái, Thiên Đao huy vũ, lần này là trực

tiếp bổ xuống.



Từ Lăng lão quái nhanh như tia chớp lùi về phía sau, bích lục quang mang đồng thời dữ dội tuôn ra, đem toàn thân cao thấp của hắn đều bao phủ

vào.



- Hóa Yêu!



- Tê!



Một đạo thanh âm cực kỳ chói tai đột nhiên vang dội, chợt ở trong bích

lục quang mang này cự mãng đầu tiên đi ra, ngay sau đó bích lục quang

mang phô thiên cái địa trong một thoáng ngưng tụ lại một đầu cự mãng có

thân thể thật dài, thân ảnh của Từ Lăng lão quái lại là hư không tiêu

thất.



Bích lục cự mãng đung đưa liền là có lực lượng kinh thiên, đuôi mãng

quét qua, cây cối ở chung quanh tất cả đều bị nhổ tận gốc, cả đại địa

liền có một đạo khe hở rộng vài thước nhanh chóng hiện hình.