Đế Quân

Chương 838 : Ngươi sống ta sống, ngươi chết, ta chết! (1)

Ngày đăng: 06:26 22/04/20


Hoàng Vũ chỉ biết khóc. Nàng không suy nghĩ cẩn thận mẫu thân dụng tâm lương khổ. Bởi vì nàng không

muốn mẫu thân vì nàng, tiếp tục đến thừa nhận đau khổ không phải con

người.



- Hài tử ngoan, ngoan nào, đừng khóc!



Quả nhiên tình thương của mẹ như núi, mẫu thân của Hoàng Vũ cực kỳ suy

yếu, dĩ nhiên giơ tay lên, nhẹ nhàng lau nước mắt ở trên mặt Hoàng Vũ,

nàng ôn hòa cười:



- Nương, hài nhi Tôn Vĩ gặp qua mẫu thân!



Tôn Vĩ vội bước lên trước, cùng Hoàng Vũ sóng vai quỳ gối một chỗ, tay

cầm lấy tay của mẫu thân Hoàng Vũ đưa qua, nắm chặt lấy. Hắn có thể cảm

thấy được hết sức rõ ràng, nàng tuy rằng suy yếu cùng vô lực, thế nhưng

cái tay đó vẫn như cũ có vẻ phi thường có lực. Trong nháy mắt, Tôn Vũ đã hiểu được ý tứ mẫu thân Hoàng Vũ muốn biểu đạt.



- Nương, xin ngài yên tâm, kiếp này kiếp sau ta cũng sẽ không để tiểu Vũ phải chịu thêm nửa điểm ủy khuất nào nữa.



Mẫu thân Hoàng Vũ vui mừng cười, trong con mắt hõm sâu, có nước mắt hạnh phúc chảy xuống:



- Hài tử ngoan, nương biết ngươi mấy năm nay, tiểu Vũ đã khổ, ngươi càng khổ hơn. Đừng trách nàng, tất cả đều là sai lầm của vi nương!



- Ngài mau đừng nói nữa, nghỉ ngơi thật tốt đi. Từ sau này, chúng ta một nhà ba người, còn có thể có rất nhiều ngày tháng yên lành.



Tôn Vĩ vội vàng nói.



- Một nhà ba người, ha hả, nguyên bản hẳn là một nhà bốn người a!



Mẫu thân Hoàng Vũng cười thanh lãnh một tiếng, thân thể đang nằm nghiêng, bỗng nhiên ngồi thẳng dậy.



- Nương?



Mẫu thân Hoàng Vũ khoát khoát tay, ra sức duỗi người xoay lại, nhìn về phía Tôn Đào, nói:



- Tôn sư đệ, nhiều năm không gặp a!



- Đại sư tỷ, đã lâu không gặp!



- Đại sư tỷ?



Con ngươi của Diêu Đồng đột nhiên co rút nhanh lại, người khác không biết, nàng lại hết sức rõ ràng, xưng hô này là có ý gì.
trong hắc ám mạnh mẽ lao ra, đem toàn bộ Hoàng gia đều vây quanh vào bên trong.



Cảm thụ được khí tức của những người đó, mọi người ở đây hầu hết đều là

sắc mặt biến đổi. Mấy năm nay, Hoàng gia chiếm cứ Tinh Vân Thành, đạt

được chỗ tốt càng xa xa không chỉ như suy nghĩ trong lòng mọi người.



Hoàng Thiên Lôi lập tức vui vẻ cười nói:



- Hộ Pháp đại nhân, chút lực lượng ấy của chúng ta cố nhiên còn chưa đủ

để thành đại sự. Nhưng ta tin tưởng, vẫn có thể đủ uy hiếp đến một số

người…



- Tôn sư đệ, ngươi hẳn là rất rõ ràng, lực lượng còn ở thứ yếu, mấu chốt là ta có nguyện ý hay không.



Đối mặt với những người của Hoàng gia này, Tôn sư đệ, ngươi cho là ta sẽ nói ra sao?



Tần Tân Nguyệt cười khẩy nói.



- Ngươi?



Đám người Hoàng Thiên Lôi tức giận không thôi!



Không ai đến để ý đám người của Hoàng gia, toàn bộ ánh mắt đều dừng ở

trên người Tôn Đào, đều biết được. Cho dù Tôn Đào đáp ứng Hoàng gia rồi. Kế tiếp thế tất cũng sẽ có một phen đại chiến. Hoàng Vũ sẽ không dễ

dàng chấp nhận mẫu thân bị mang đi.



Tôn Đào hiển nhiên là một người cực kỳ quả đoán, chưa từng suy nghĩ nhiều, nói rằng:



- Đại sư tỷ, vậy dựa theo cách ngươi nói. Bất quá, ngươi nghìn vạn lần

chớ nên lật lọng. Bằng không, Bắc vực to lướn cũng không có nơi dành cho Hoàng Vũ sinh tồn.



Tần Tân Nguyệt không quan tâm cười, chợt nói rằng:



- Làm phiền sư đệ dẫn chúng ta rời khỏi.



- Nương, không được, không thể như vậy…



- Tôn Hộ Pháp, Hoàng Vũ thiên tư bất phàm, lại thêm đối với mẫu thân

tình cảm thâm hậu. Thả nàng rời đi, không thể nghi ngờ là thả hổ về

rừng. Một ngày kia, nàng nhất định sẽ mang đến cho Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu hậu quả nghiêm trọng. Thậm chí làm không tốt, từ nay về sau, Tam

Thiên Thanh Huyễn Lưu sẽ dần dần xuống dốc tại Bắc vực.