Đế Quân

Chương 841 : Bản mạng thần kiếm (2)

Ngày đăng: 06:26 22/04/20


Bản thân cùng nữ tử đối diện bên nào nặng bên nào nhẹ, là một người đều có thể phân rõ ràng.



Nhưng mà, cứ như vậy thả đám người bọn họ rời khỏi, một cơ hội cực tốt

bị lãng phí, sau khi trở lại trong tông, ai biết, bọn hắn sẽ lại nghiêm

phạt bản thân ra sao.



Đồng thời, Tôn Đào cũng là cực kỳ không cam lòng, dựa vào cái gì một

tiểu nha đầu lại có thể đến ép mình tới mức này, Kiếm Tông của nàng lại

dựa vào cái gì muốn cho Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu nhượng bộ.



Nhìn ánh mắt Tôn Đào dần dần biến hóa, Liễu Hàn Nguyệt trong khẩn trương từ từ thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần khiến Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu cùng

Kiếm Tông chống lại. Như vậy, lực cú ý của Kiếm Tông sẽ không hoàn toàn

đặt ở trên người của Phong Diệp Cốc.



Đến lúc đó, lại tới vận tác thật tốt một chút, vị tất không thể thoát khỏi mối họa diệt cốc này.



Hồi lâu sau, Tôn Đào chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn Niệm Thần, từng chữ từng câu nói rằng:



- Cô nương, mặt mũi của Kiếm Tông, ta không thể không cấp, do đó, Tôn Vĩ tuyệt đối bình yên vô sự. Nhưng mẫu nữ Hoàng Vũ đó là việc riêng của

Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu ta, cũng thỉnh cô nương không nên nhúng tay

vào.



Niệm Thần đem kiếm trong tay, mỗi một lần khẽ vuốt qua, trên bầu trời,

vô số trường kiếm đều bộc phát ra từng đợt âm hưởng cùng người khác bất

đồng, thanh thế kinh người tựa như sóng dữ bạo dũng ra.



- Nếu như, ta cứng rắn muốn xen vào thì sao?



Sắc mặt Tôn Đào âm trầm xuống, nói:



- Ta đây không thể làm gì khác hơn là lĩnh giáo thủ đoạn của cô nương. Xem Kiếm Tông dựa vào cái gì bá đạo như thế!



- Được, nói rất hay, bá đạo!



Niệm thần cười thanh lãnh một tiếng:



- Bắc vực địa giới, Kiếm Tông ta, chưa bao giờ hành sự bá đạo. Ngươi nếu nói cứng ta báo đạo, như vậy, ta liền bá đạo cho ngươi xem, Kiếm Tông

cũng bá đạo cho ngươi xem.



Khi vừa dứt lời, tay trái Niệm Thần bỗng nhiên vừa lộn, trên mu bàn tay một u mang nhàn nhat bỗng nhiên xuất hiện…



U mang lướt tới trên không trung trong phòng khách, nhất thời, có kiếm ý càng thêm kinh người, tựa như sấm sét bạo dũng. Vài giây sau, u mang


Xa xa, sắc mặt Tôn Đào tái xanh lại, nhìn thân ảnh nhu nhược trong bình

chướng bằng kiếm kia, một cỗ tức giận không thể áp chế được, trong nháy

mắt bạo phát, nhưng chớp mắt sau, lại là biến mất vô ảnh vô tung.



- Cô nương, các ngươi đi thôi.



Tôn Đào vô lực phất phất tay, thanh âm đều đã trở nên khàn khàn.



Trên mặt đất, lại là từng trận tiếng hô khe khẽ, đây là ý vị ra sao, ở

trước mặt Kiếm Tông, Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu cũng bất lực.



Tuy rằng Tôn Đào cũng không phải cao thủ cường đại nhất của Tam Thiên

Thanh Huyễn Lưu, nhưng đồng dạng, hắc y nữ tử che mặt cũng chỉ là một đệ tử của Kiếm Tông,….



Đệ tử của kiếm tông, lại có thể ép được Hộ Pháp của Tam Thiên Thanh

Huyễn Lưu bất đắc dĩ lui bước. Chuyện hôm nay nhất định sẽ khiến người ở đây vô pháp quên đi được.



Sư tình ở Tinh Vân thành rốt cục xem như chân chính kết thúc. Nhưng mà,

một loạt chấn động đưa tới, tin tưởng toàn bộ những người tận mắt thấy

được đó, đời này kiếp này chỉ sợ cũng sẽ không quên được.



Trong thành tiếng hoan hô hỗn loạn, Hoàng gia hiển nhiên càng thêm loạn hơn!



Nội viện Hoàng gia, một mảnh địa phương phong cảnh tú lệ lại tràn đầy sát khí vô biên!



Tôn Đào biết, chuyện ngày hôm nay, đã vô pháp ngăn chặn. Mà sau khi lan

truyền ra khỏi đây, danh tiếng của Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu sẽ bị triệt để trở thành một trò cười.



- Hộ Pháp đại nhân!



Liễu Hàn Nguyệt đứng ở bên hồi lâu, đợi được Tôn Đào có chút bình tĩnh, sau đó mới kêu lên.



- Chuyện gì?



Tôn Đào lạnh lùng nói.



Liễu Hàn Nguyệt trấn định nói:



- Tại hạ có một chủ ý, có thể đem mẫu nữ Hoàng Vũ, Tôn Vĩ, đệ tử Kiếm Tông cùng với người thanh niên xa lạ kia bắt trở lại!