Đế Quân

Chương 849 : Đảo khách thành chủ

Ngày đăng: 06:26 22/04/20


- Hộ pháp đại nhân, Phong

Diệp Cốc ta vĩnh viễn chỉ theo Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu như Thiên Lôi

sai đâu đánh đó, Liễu Hàn Nguyệt ta càng thêm nguyện ý vì Hộ pháp đại

nhân ngài càn quét toàn bộ phiền phức.



Trên không trung, Liễu Hàn Nguyệt cao giọng hô một tiếng. Theo lời nói

của hắn truyền ra, cao thủ của Phong Diệp Cốc đồng thời nổ bắn ra, mục

tiêu xuất thủ chính là Niệm Thần.



- Liễu Hàn Nguyệt, không phải ta khinh thường Phong Diệp Cốc ngươi, chỉ

bằng những người này, cộng thêm Liễu Hàn Nguyệt ngươi nữa, còn chưa đủ

hành sự.



Tôn Vĩ cười dài, thân tựa u linh, xuất hiện ở trước người của Niệm Thần, trong trường kiếm, kiếm quang như thiểm điện. Trong sát na, ngay tại

tiền phương hình thành một cái lưới kiếm khổng lồ.



Ở đây, chỉ cần không phải ba người Tôn Đào, Hoàng Thiên Lôi và Hoàng

Thiên Đình xuất thủ, những kẻ khác, còn không tạo được uy hiếp cho mấy

người bọn họ. Khẽ liếc mắt một cái, Thần Dạ thu hồi tâm thần, thản nhiên nói:



- Hoàng lão gia tử, Liễu Hàn Nguyệt đã đoạt trước một bước, các ngươi vì sao còn chưa động thủ.



- Đừng quên, các ngươi vốn cũng không được Tôn Hộ Pháp tín nhiệm, nếu

như hành động bất lực mà nói, Hoàng gia các ngươi đã triệt để bị đá ra

ngoài.



- Tiểu tử, câm miệng!



Tôn Đào quát chói tai:



- Hoàng lão gia tử, bản toa lấy danh dự nhiều năm của Tam Thiên Thanh

Huyễn Lưu cam đoan với ngươi, việc này qua đi, trong Hoàng gia sẽ nhận

được Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu chống đỡ, giúp sức lớn nhất, tuyệt sẽ

không qua song đoạn cầu, mời…



- Hoàng lão gia tử, ta không cảm thấy danh dự của Tam Thiên Thanh Huyễn

Lưu có thể đáng tin cỡ nào, các ngươi bị bức đến nhất định phải cùng

Kiếm Tông đối nghịch, tại Bắc vực, sợ rằng thực lực của Kiếm Tông, càng
- Nhị bá, đây thật sự là một đường ra duy nhất của Hoàng gia ta. Nhưng

Tôn Đào kia tu vi Địa Huyền cửu trọng, chắn đánh giết đám người Hoàng

Vũ, thực sự thoải mái. Huống hồ, còn có Diêu Đồng và Liễu Hàn Nguyệt hỗ

trợ…Khả năng không lớn sẽ gặp phải lưỡng bại câu thương.



Nghe vậy, Hoàng Thiên Lôi lại thật sự đột nhiên thoải mái xuống, nói rằng:



- Bọn họ cho rằng, Kiếm Tông đệ tử lúc này đang tu luyện, nếu không có

đủ uy hiếp, nhưng lão phu chung quy vẫn nghĩ, trong mấy người thanh niên này, đáng sợ nhất, không phải đệ tử Kiếm Tông kia, mà là người thanh

niên xa lạ đó.



- Các ngươi lẽ nào đã quên, một kích của lão quái từ Lăng cũng đều chỉ

khiến hắn bị vết thương nhẹ. Mà khi đó hắn, năng lực chỉ Huyền lục trọng cảnh giới.



Vừa nói như thế, những người khác của Hoàng gia cũng là bớt phiền muộn một ít.



Lực lượng bản thân liên tiếp không ngừng chiến thắng tam đạo công tử,

thực lực của Thần Dạ, ở trong lòng người của Tinh Vân Thành đều đã được

cho rằng, chí ít cao thủ dưới Địa Huyền ngũ trọng cảnh giới căn bản

không thể lưu hắn lại được.



Tu vi của Tôn Đào cố nhiên cao thâm. Nhưng nếu muốn nói dễ dàng đem

người thanh niên này đánh chết, tựa hồ không có khả năng đi sao! Mà đám

người Hoàng gia, bao gồm cả Hoàng thiên Lôi cũng không có nghĩ tới,

người thanh niên này có thể tiêu hao được Tôn Đào quá nhiều, chỉ cần

tiêu hao được hai thành, vậy thì cũng đủ rồi.



Đến lúc đó, Tôn Đào tất nhiên sẽ không còn là địch thủ của Hoàng Thiên

Lôi và Hoàng Thiên Đình liên thủ nữa. Về phần những người khác, trong ba huynh đệ Hoàng Trung Lăng, lại thêm một đám cao thủ này nữa…



Nghĩ đến đây, người của Hoàng gia, ai nấy đều toát ra ánh mắt dữ tợn/



Bám vào bên người kẻ khác để sinh tồn, loại tư vị này luôn luôn không dễ chịu. Mặc kệ người này cường đại cỡ nào, loại cảm giác đó sao so được

với bản thân tự do tự tại sống đây.



Còn phải đa tạ Liễu Hàn Nguyệt và Tôn Đào a, thực sự là một ý kiến hay, bằng không, nào sẽ có cơ hội tốt như thế!