Đế Quân

Chương 872 : Kiếm ý trời sinh (2)

Ngày đăng: 06:27 22/04/20


Nếu như Vô Thượng Kiếm Thể

mà có khả năng tiến hóa dễ dàng như vậy,chỉ vẻn vẹn là trấn áp Thiên

Kiếm Kiếm Linh là có thể được.Vậy thì nó cũng sẽ không đến mức thần kỳ

tồn tại mà ngay cả Thiên Đao Đao Linh đều chưa bao giờ chứng kiến.



Hiện tại Niệm Thần vẻn vẹn là mới bắt đầu, còn xa mới có thể tới được thời điểm hái quả.



Vào lúc bổn mạng Thần Kiếm bay tới Kiếm Thể trong suốt, tất cả hào quang thuộc về bổn mạng Thần Kiếm, tất cả đều là tiêu tan như tia chớp.Thiên

Kiếm Kiếm Linh, giờ phút này cũng lại một lần nữa xuất hiện rõ ràng.



Chỉ có điều là, Thiên Kiếm Kiếm Linh không bao giờ khôi phục lại được uy thế động trời như trước đây nữa.Đối mặt với bổn mạng Thần Kiếm, thậm

chí Kiếm Thể trong suốt thì nó phảng phất là chú cừu con chỉ đợi mổ,

đang run rẩy cầm cập.



Cách đó không xa, Niệm Thần lăng không ngồi xếp bằng giữa trời cao. Hai

tay không ngừng múa vù vù, từng đạo ấn quyết khó hiểu được kết xuất ra

cực kỳ thong thả.Mà mỗi khi có một đạo ấn quyết hình thành đồng thời bay về hướng Kiếm Thể trong suốt, thì Thiên Kiếm Kiếm Linh này đúng là

không thể tự mình làm chủ, mặc cho bổn mạng Thần Kiếm dẫn dắt mà bay về

hướng Kiếm Thể trong suốt rồi dung nhập hòa tan từng phần.



Cứ như thế,mặc dù tốc độ vô cùng thong thả, nhưng chỉ cần có đủ thời

gian thì Niệm Thần rốt cuộc có thể trấn áp thành công Thiên Kiếm Kiếm

Linh.



Sau một lát, Thần Dạ thu hồi ánh mắt. Hắn bước dài đi tới phía trước mọi người Mộc gia.Sau khi thu lại Cổ Đế Điện,hắn nói:



- Mộc lão gia tử, hiện nay Mộc gia đã an toàn. Tin tưởng, ngoài nhóm

chúng ta ra thì cũng không có người khác biết được sự tồn tại của Linh

Tâm Tủy. Các ngươi lập tức đi tới Kiếm Tông đi.



- Ca ca, ta không đi, ta ở lại nhìn tỷ tỷ.



Mộc Phong nói nhỏ mà kiên định.Mộc Lâm Tuyên cùng những người khác của

Mộc gia cũng là đồng dạng đưa mắt nhìn Thần Dạ. Tất nhiên mọi người Mộc

gia cũng không biết Niệm Thần đang làm cái gì.Nhưng cũng hiểu được cảnh
- Có cái gì mà phải cảm tạ, đây đều là phiền toái do ta dẫn đến.Có thể làm được cái gì, cũng là chuyện ta hẳn nên làm.



Nghe vậy, hai mắt Tôn Vĩ cũng bỗng nhiên ảm đạm.Bản thân hắn đã từng

tiếp thu sự cường đại của vị thần bí khó lường kia. Cho nên có thể hiểu

rất rõ ràng,hiện tại Thần Dạ, đang phải gánh chịu áp lực đến tột cùng có thể nhiều tới đâu.



Hắn tự nhận, nếu như thay đổi là Tôn Vĩ hắn thì tuyệt đối không làm được như Thần Dạ hiện tại đang dễ dàng làm. Vì điểm này, khiến cho Tôn Vĩ

bội phục.



- Thần công tử, nghỉ ngơi một hồi đi. Ta đi giải quyết cho xong đám người của Thiên Kiếm Môn.



Tôn Vĩ nói một tiếng, chợt lao về hướng đám người Lý Thừa Huân còn chưa

chết.Bất kể là Linh Tâm Tủy, hay là hành động hôm nay của Niệm Thần thì

cũng không thể lan truyền đi ra ngoài. Mà chỉ có người chết, mới có thể

đủ hoàn toàn bảo đảm được bí mật,



- Tôn huynh, tạm thời không thể.



Thần Dạ không biết nghĩ tới điều gì, vội vàng kêu to ngăn cản.



- Thần công tử, làm sao vậy?



Tôn Vĩ nhìn Thần Dạ, rồi liền bất giác cau mày.Hắn vẫn còn chưa bao giờ

nhìn thấy thần sắc của Thần Dạ lại có vẻ nghiêm trọng như thế.



Thần Dạ thở ra một hơi thật dài, chợt chậm rãi nhắm hai mắt lại...



Ngoại trừ lần đó ở Thiên Nhất Môn, khi người của Tà Đế Điện chủ động đến tìm chính mình.Bất kể là trong rừng rậm tử vong hay lúc mới đến Đông

Vực, khi gặp mấy người của Tà Đế Điện thì đều là bọn chúng xuất hiện vào lúc cả một vùng có mùi máu tươi lan tràn mạnh mẽ nhất.



Có lẽ người của Tà Đế Điện ẩn náu tại Thiên Kiếm Môn còn có nhiệm vụ

quan trọng hơn.Cho nên đến bây giờ hắn vẫn còn không hề hiện ra. Nhưng

Thần Dạ không thể mạo hiểm như vậy, một khi giết chết tất cả người của

Thiên Kiếm Môn, mùi máu tươi nhất định sẽ đạt tới mức nồng đậm nhất. Đến lúc đó nói không chừng sẽ làm cao thủ Tà Đế Điện đang ẩn náu không nhịn được nữa.