Đế Quân
Chương 900 : Huyền dương ngọc (1)
Ngày đăng: 06:27 22/04/20
- Sau khi thấy rõ, ngươi lại cùng ta hảo hảo trò chuyện!
Lúc này cả quảng tràng đều là yên tĩnh vắng vẻ.
Không ai sẽ nghĩ đến lấy thực lực của Toàn Triệu Tiên dĩ nhiên dưới một kích đã thua ở trong tay của người thanh niên xa lạ này. Nếu như không phải còn hữu dụng, Toàn Triệu Tiên nói vậy cũng không ai sẽ hoài nghi đường đường Tà Dương Môn Hữu Phong chi chủ chi e sẽ thập phần nghẹn khuất mà chết ở trong tay của một người thanh niên.
Tròng mắt của Kiền lão đều muốn rớt ra ngoài. Từ đầu đến giờ hắn dều tin tưởng Thần Dạ sẽ là đối thủ của Toàn Triệu Tiên, nhưng đồng dạng cũng không có nghĩ tới sẽ dễ dàng như thế.
Cách đó không xa, Nguyễn Tiêm Hủy rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm. Nàng bất chợt nhìn về phía Phương Đông Lưu, hắn lúc này không tự giác chậm rãi gật đầu, xem ra rất là hài lòng.
Cảm giác được Nguyễn Tiêm Hủy đang nhìn mình, Phương Đông Lưu nhàn nhạt cười nói:
- Sư muội, ngươi chớ nên vui vẻ quá sớm. Người thanh niên này cố nhiên thực lực phi phàm, nhưng nguy hiểm bên trong Nhất Tuyến Thiên không phải dễ dàng như vậy liền vượt qua được. Huống chi còn phải mang theo Nhiên nhi sống sót rời khỏi.
Nghe vậy ánh mắt Nguyễn Tiêm Hủy hơi chăm chú, nhưng chợt nhẹ giọng cười nói:
- Môn chủ đại nhân không ngại cùng ngươi nói một câu. Thành thật mà nói lần đầu tiên khi ta gặp được hắn, trong lòng ta đã tin tưởng vững chắc rằng hắn nhất định có thể đem Nhiên nhi sống sót đưa ra. Ngươi cảm thấy điều này có chút buồn cười, nhưng đây là sự thực.
- A!
Phảng phất như những lời này có ma lực cực lớn, Phương Đông Lưu không ngờ bỗng chốc xoay người nhìn về phía Nguyễn Tiêm Hủy. Trong thần sắc có một tia bức bách thập phần rõ rang hiện ra.
Nguyễn Tiêm Hủy cho rằng Phương Đông Lưu có thần tình như vậy là bởi vì tin tức Trưởng Tôn Nhiên có thể cứu chữa mà phát sinh. Bởi vậy cũng chưa có suy nghĩ nhiều, nàng cười nói:
- Không phải, bản năng cảm ứng của một nữ nhân mà thôi, Môn chủ đại nhân không cần ôm hi vọng quá lớn!
Phương Đông Lưu nhất thời che giấu tâm tình trong lòng, cũng là cười nói:
- Công tử yên tâm chỉ cần Môn chủ đại nhân và sư tỷ không phản đối, ta liền sẽ dụng tâm…Chỉ là công tử ta…
Thần Dạ hờ hững nói:
- Ngươi lúc này yên tâm chờ ta dẫn theo Trưởng Tôn cô nương rời khỏi Nhất Tuyến Thiên, khi đó liền sẽ giải trừ cấm chế đối với ngươi.
Mắt thấy Toàn Triệu Tiên còn muốn nói cái gì đó, Thần Dạ tiếp tục nói:
- Nếu như ta chết ở bên trong Nhất Tuyến Thiên, cấm chế ở trên người ngươi sẽ tự tiêu tán. Như vậy mà nói cũng là vừa hợp ý nguyện của ngươi.
Toàn Triệu Tiên vội vã ngượng ngùng nói:
- Công tử, ta không phải có ý tứ này…
Thần Dạ lạnh lùng nói:
- Ngươi là có ý tứ gì, ta không quan tâm. Mặc kệ ngươi nghĩ cái gì, đều có thể. Nhưng nghìn vạn lần ở trên Nhất Tuyến Thiên này đánh chủ ý quỷ quái gì đó, bằng không mà nói, ta và Trưởng Tôn cô nương có chết trước hay không, nhưng ta nghĩ người thứ nhất hẳn phải chết chính là ngươi!
- Nếu như ngươi không tin, liền có thể tùy ý đem tính mệnh của mình cùng ta cá cược một ván là được.
- Không dám, không dám!
- Lúc này ngươi còn có thể mở ra Nhất Tuyến Thiên đi sao! Có cần nghỉ ngơi một hai ngày hay không?
Thần Dạ cười hỏi.