Đế Quân

Chương 921 : Đồng sanh cộng tử (1)

Ngày đăng: 06:27 22/04/20


Nguyên nhân chỉ có một, vô luận tiền bối Tàn Dương Môn để lại bao nhiêu năng lượng cũng không đủ để Trường Tôn Nhiên đạt được truyền thừa trọng yếu nhất.



Chỉ có một cách đó chính là mượn nhờ những năng lượng này lấy lại thứ đã mất đi, chỉ có như vậy Trường Tôn Nhiên mới có thể làm được, mà nàng cũng sẽ không vì vậy mà vứt bỏ tánh mạng



Mà muốn thu lại tất nhiên sẽ nguy hại đến tánh mạng Thần Dạ.



Trường Tôn Nhiên rất rõ ràng những điều này, cho nên nàng tình nguyện mình chết cũng không muốn Thần Dạ biết rõ chân tướng, nếu như không phải nàng đã không cách nào áp chế những năng lượng kia phá thể mà ra thì Thần Dạ vĩnh viễn cũng không biết được.



- Ngươi quá ngốc!



Cảm nhận được y Băng Tâm Tố Nữ Công bao vây lấy chung quanh không biết là cố ý hay hay vô ý muốn tiến vào thân thể mình Thần Dạ liền tức giận ngập trời, trong đó còn có một tia như trút được gánh nặng, bất kể như thế nào thì cuối cùng cũng có một cách cứu được Trường Tôn Nhiên.



- Không được, không thể làm như vậy



Trường Tôn Nhiên thông minh cỡ nào sao có thể không hiểu suy nghĩ trong lòng Thần Dạ lúc này được, nàng lập tức nói:



- Thần Dạ ta muốn đạt được đều đã được, có ngươi ở bên cạnh ta ta rất thỏa mãn, mà ngươi còn có quá nhiều chuyện phải làm, ngươi không thể vì ta mà buông tha cho tương lai bản thân được.



Biết rõ như vậy không khuyên được Thần Dạ, Trường Tôn Nhiên cắn răng quát:



- Thần Dạ ngươi làm như vậy không phụ lòng Thần gia không phụ lòng mẫu thân năm đó dù tình nguyện bị bắt cũng muốn bảo vệ tánh mạng ngươi sao?



Những lời này lý do đủ nặng, nhưng Thần Dạ thờ ơ, đại trượng phu trên đời có cái nên làm có cái không nên, nếu cứ trơ mắt ếch ra nhìn Trường Tôn Nhiên chết đi thì hắn cũng không phải là Thần Dạ rồi.



Huống chi. . . . Thần Dạ ôn nhu cười nói:



- Tin tưởng ta, nếu chỉ thế đã lấy được tánh mạng ta thì đoạn đường này ta không biết đã chết bao nhiêu lần rồi, mạng của ta còn rất đáng tiền.
Chỉ là cổ năng lượng này đã không thể khống chế, hơn nữa Phương Đông Lưu cố ý xếp đặt thiết kế Thần Dạ và Trường Tôn Nhiên, lúc này cơ hội bộc phát ra cực tốt sao Trường Tôn Nhiên có khả năng ngăn cản được.



Năng lượng hung ác kia đều bị Thần Dạ dẫn vào trong không gian ý thức, nếu không như thế thì ngay tiếp theo linh hồn lực lượng của Trường Tôn Nhiên cũng đã đồng thời bị dẫn vào rồi.



Ông ông



Trong không gian ý thức vô biên vô hạn đột nhiên bạo lướt ra một vòng chấn động kỳ lạ, sau nháy mắt vô tận hư không phảng phất như đè xuống, một cổ cảm giác nặng nề mang theo khí tức lực lượng khí tức cường đại bộc phát trong thiên địa.



Có dẫn dắt nào đó, chỉ thấy hồn phách Thần Dạ kịch liệt run rẩy, rốt cuộc không cách nào kháng cự được lực hấp dẫn kia nữa, phảng phất như từ bên trong bị phân hoá ra một khối sau đó rất nhanh tiến tới chỗ năng lượng kia.



Thần Dạ biết rõ nếu muốn cứu Trường Tôn Nhiên thì đây có lẽ là bước đầu tiên, bởi vậy không để ý đến đau nhực kịch liệt do hồn phách phân liệt, ngược lại thúc đây song phương tương dung nhanh hơn.



- Tuyệt đối không thể, nhất định không thể



Tâm thần Trường Tôn Nhiên đột nhiên run lên, chợt nhẹ giọng nỉ non lấy, thần sắc càng thêm kiên định.



Nàng đột nhiên mở mắt Thần Dạ cả khuôn mặt đều đã bị nhuộm đỏ, lòng của nàng đau xót nhưng đồng thời cũng có một tia như trút được gánh nặng.



- Ngươi có thể vì ta mà chết sao ta không thể chứ.



Một câu nhẹ nhàng phảng phất như đưa đến khát vọng và hấp dẫn sâu nhất trong nội tâm Trường Tôn Nhiên, sau đó nàng liền chủ động hôn lên đôi môi đã đẫm máu kia



- Trường Tôn cô nương không thể. . . .



Khí tức hơi có chút lạnh buốt từ trong miệng truyền vào khiến hô hấp Thần Dạ càng trầm trọng hơn nhiều, đồng thời cũng đã hiểu rõ Trường Tôn Nhiên muốn làm gì.