Đế Quân

Chương 923 : Biến

Ngày đăng: 06:27 22/04/20


Có hào quang thẩm thấu vào thình lình tất cả mảnh vỡ hồn phách giờ khắc này vậy mà hình như phản công lại vậy, tuy rằng không lần nữa tổ hợp lại nhưng vô số mảnh vỡ hồn phách cũng đang thỏa thích đi dung luyện cổ năng lượng đến từ bên ngoài kia.



Một màn như vậy hiển nhiên nhưng năng lượng kia hoàn toàn không nghĩ đến, bởi vậy lúc mảnh vỡ hồn phách cử động như thế mặc dù nó đang bị bao bọc nhưng vẫn bộc phát ra năng lượng trùng kích khiến người cảm thấy khủng bố.



Chỉ có điều đạo hào quang ẩn chứa Luân Hồi chấn động thật sự quá mức quỷ dị, nó rõ ràng không phải là tồn tại trong hồn phách nhưng lại có thần thông thường nhân không thể nào lý giải được.



Bị nó trói buộc, năng lượng trùng kích cường đại cho dù vẫn khủng bố nhưng đã không cách nào tạo thành bất cứ tổn thương gì cho mảnh vỡ hồn phách nữa, mà mảnh vỡ hồn phách vẫn còn đang tiếp tục dung luyện.



Mặc dù cảm ứng được loại dung luyện cấp độ này lộ ra phi thường nhỏ yếu cơ hồ có thể không cần tính nhưng thủy chung vẫn đang diễn ra, chỉ cần thời gian cho phép thì cuối cùng cũng sẽ đến lúc luyện hóa xong.



Khi phát hiện ra đã không cách nào làm gì được mảnh vỡ hồn phách thì tất cả năng lượng kia liền như nhân tính hóa lộ ra vẻ bối rối bắt đầu đi loạn khắp nơi như một con ruồi không đầu.



Tất cả năng lượng liên hợp cùng một chỗ cũng không cách nào phá tan hào quang đen kịt bao phủ, giờ y phân tán ra tự nhiên càng thêm không thể rồi, cộng thêm vô số mảnh vỡ hồn phách vẫn đang dung luyện, nó rất có thể phải lưu lại đây rồi.



Thời gian chậm rãi trôi qua, cũng không biết đi qua bao lâu, lúc này Thần Dạ đột nhiên khôi phục thần trí, hồn phách của hắn đã hóa thành mảnh vỡ nên lúc này ánh mắt lộ ra thập phần mờ mịt



Nhưng nếu thần trí hắn đã khôi phục lại thì đã nói lên dù hắn đang trong trạng thái mờ mịt cũng biết tiếp theo nên làm thế nào mới thích hợp nhất.



Nhìn qua thân hình đang ngủ say trong ngực, trong ánh mắt mờ mịt của Thần Dạ lộ ra một vòng nhu hòa, lặng yên lướt cánh tay nhẹ nhàng ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn như liễu kia, ánh mắt hắn liền phát lạnh, lộ ra sâm hàn vô tận.



- Phương Đông Lưu, ngươi chờ ta



- Luyện.



Nương theo tiếng quát sâm lãnh, vô số mảnh vỡ hồn phách rơi trong ý thức không gian rốt cục thành công dung luyện được một tia năng lượng hoàn toàn biến thành năng lượng của Thần Dạ chậm rãi chảy xuôi trong phiến không gian nhỏ hẹp nơi đây.



Đã có luồng thứ nhất tự nhiên có luồng thứ hai thậm chí nhiều hơn nữa, dần dần hắn đã luyện hóa được. . . .




- Sao có thể như vậy, tại sao có thể như vậy.



Trên khuôn mặt trắng bệch của Phương Đông Lưu lộ ra một vòng chấn kinh, phảng phất như gặp quỷ vậy.



Nguyễn Tiêm Hủy khẩn trương:



- Môn chủ đại nhân, đến cùng xảy ra chuyện gì rồi.



- Cút mau, bổn tọa hiện giờ không muốn gặp ngươi, cút đi!!!



Phương Đông Lưu giống như phát điên lên, sinh cơ càng lúc càng uể oải khiến người cảm giác như có thứ gì đó đang xói mòn vậy.



Chỉ qua chớp mắt mà cả người Phương Đông Lưu đã như bị phế sạch, loại hình dáng này khiến người không dám nhìn thẳng.



Theo ngày càng nhiều năng lượng bị mảnh vỡ hồn phách luyện hóa thì phiến không gian nho nhỏ kia cũng nhanh chóng được lấp đầy.



Không gian hiện giờ giống như một vật chứa, hiện giờ vật chứa đã bị rót đầy không cách nào chứa thêm nước được nữa.



Ông



Hào quang đen kịt nhẹ nhàng run lên, năng lượng đã bị luyện hóa dưới hào quang dẫn dắt cũng như thiểm điện rời khỏi ý thức không gian của Thần Dạ, sau khi vận hành một vòng trong thân thể hắn liền nhập vào cơ thể Trường Tôn Nhiên. . . .



Sau đó bị Trường Tôn Nhiên luyện hóa, chút ít năng lượng kia bởi vì bổn ý Trường Tôn Nhiên vậy là vì trợ giúp Thần Dạ cho nên cổ năng lượng này cũng ẩn chứa linh hồn khí tức của nàng lại lần nữa truyền về trong thân thể Thần Dạ.



Mỗi lần hai người truyền qua như vậy đều vô ý thức lưu lại một chút ít. . . . Năng lượng trong ý thức không gian càng ngày càng nhiều, sau đó rất nhanh tràn vào trong cơ thể Thần Dạ, tiếp đó tiến vào cơ thể Trường Tôn Nhiên rồi lại trở về. . . .