Đế Quân
Chương 930 : Giết hắn (1)
Ngày đăng: 06:27 22/04/20
- Chuyện này không cần ngươi lo lắng.
Thần Dạ cười cười Hắc Long bổn nguyên chính là tới từ Hắc Long Sơn, Hắc Long tự nguyện tặng cho hắn, cho dù sau này có cao thủ long tộc tới tìm hắn cũng có thể nói rõ ràng, huống hồ sau khi đưa hỏa long ba chân về, dùng quan hệ của Thanh Đế cùng long tộc, mặt mũi này long tộc không có khả năng không cho.
Thần Dạ lo lắng là long tộc hiện tại không còn cường đại như vậy.
Trận chiến năm đó là ngũ đế đại chiến, dùng hỏa long ba chân cầm đầu long tộc, cũng là nhân vật chính trong đại chiến, long tộc tổn thất rất nhiều Huyền Hoàng.
Hiện tại trong ngũ đế, truyền nhân của Cổ Đế, Thanh Đế đã xuất hiện, tin tưởng không lâu sau truyền nhân của Bạch Đế cùng Huyền Đế cũng lục tục tái hiện thế gian, chuyện này có ý nghĩa đại chiến năm đó sẽ tiếp tục.
Trên thực tế Tà Đế điện hôm nay đã ngo ngoe lục động, dường như mưu cầu cái gì.
Thân là long tộc chí tôn Yêu tộc, sức chiến đấu của long tộc không thể bỏ qua, nếu có thể đạt được long tộc hỗ trợ, chắc hẳn trong trận chiến kia sẽ nhẹ nhõm một ít.
Nhưng nếu như long tộc hiện tại chỉ là hư danh...
Thấy Thần Dạ trầm mặc, thần thú trấn định cho rằng hắn không tin mình, vội vàng nói:
- Công tử xin yên tâm, dù danh nghĩa của tộc ta, đi theo bên cạnh công tử cùng tiểu thư nếu có nhị tâm, như vậy...
- Đừng thề lung tung, đi theo ta, sau này cam đoan ngươi sẽ hối hận.
- Đến chết dứt khoát.
Thần Dạ cười khẽ, hắn nhíu mày một cái, sâu trong đại điện này, một thân ảnh ngân quang hiện ra, nhanh chóng như thiểm điện, một đạo khí tức cường đại khuếch tán ra ngoài.
- Quỷ thi Hoàng Huyền cấp, không tệ, không tệ.
Thần Dạ cười to, vẫy tay, quỷ thi giống như tường đồng vách sắt đứng trước mặt của hắn, loại cảm giác chắc chắn này khiến người ta phải ghé mắt nhìn.
Trong ánh mắt thần thú trấn điện cũng mang theo khiếp sợ, nó là thủ hộ giả ở đây, tự nhiên biết rõ trong đại điện có ba khôi lỗi không tồi, nhưng so với quỷ thi đứng đây chẳng là cái gì.
Vừa nghĩ tới nữ thần trong suy nghĩ của mình bị người ta ngắt lấy, trong lòng của mỗi người rất không tư vị, nhưng mà tất cả mọi người đối với kẻ ôm mỹ nhân vào long trừ hâm mộ ra, trong lòng cũng không có cảm xúc khác, người nọ trước mắt cả Tàn Dương Môn không có bao nhiêu người có thể trêu chọc được.
- Nhiên nhi đã khôi phục, quá tốt!
Ôm Trường Tôn Nhiên, dùng tâm tính của Nguyễn Tiêm Hủy cũng không nhịn được chảy nước mắt.
Những lời này khiến Thần Dạ nghe ra cảm tình của Nguyễn Tiêm Hủy, nàng quả nhiên đau lòng Trường Tôn Nhiên, nếu không đầu tiên sẽ hỏi không phải những lời này mà là hỏi truyền thừa.
- Sư phó, ta đã tốt rồi, cảm tạ sư phó!
Trường Tôn Nhiên thuở nhỏ đau khổ nên tâm tính rất cứng cỏi, người tốt với nàng thì nàng sẽ nhớ mãi, cho nên càng ỷ lại Nguyễn Tiêm Hủy, cũng cảm tạ tâm huyết của nàng.
- Nhiên nhi!
Nguyễn Tiêm Hủy thu hồi ánh mắt vui sướng, nói:
- Nhiên nhi mau nói với Thần Dạ, chuyện kia toàn bộ không thể trách môn chủ, hắn...
Nàng có tu vị Hoàng Huyền, tu vị của Phương Đông Lưu càng là Hoàng Huyền ngũ trọng, theo lý luận tu vị của Thần Dạ không nằm trong mắt của bọn họ, nhưng chẳng biết tại sao khi thấy Thần Dạ thì Nguyễn Tiêm Hủy có cảm giác bất an, thời điểm hắn phát ra sát cơ thì Nguyễn Tiêm Hủy cũng cảm giác được, nếu không trấn an hắn, chỉ sợ môn chủ Tàn Dương Môn phải thay người rồi.
- Sư phó ngươi cũng biết...
Trường Tôn Nhiên trầm giọng nói
Nguyễn Tiêm Hủy gật đầu đáp:
- Chờ ta phát hiện thì đã ngăn cản, thật xin lỗi, vì không suy nghĩ kỹ càng suýt chút nữa hại các ngươi.
- Sư phó, chuyện không liên quan tới ngươi, chúng ta cũng không có chuyện gì, nhưng mà...