Đế Quân
Chương 951 : Xâm nhập
Ngày đăng: 20:15 22/04/20
- Thần Dạ, chúng ta đến nơi đây làm gì?
Nhìn dãy núi phía xa, Trưởng Tôn Nhiên có chút nghi hoặc hỏi, nàng hiểu rõ thế lực tồn tại bên trong sơn mạch kia, có vẻ như thế lực nọ còn có chút vướng mắc với Thần Dạ, nhưng chút vướng mắc ấy tựa hồ không đến nỗi làm cho Thần Dạ đặc biệt chạy tới đây đi?
Thần Dạ cười cười, nhìn Trạc Ly bên cạnh nói:
- Trạc Ly tiền bối, ngươi có cảm ứng được điều gì hay không?
Một lát sau, thanh âm Trạc Ly có chút ngưng trọng nói:
- Ta cảm ứng được khí tức của Thanh Văn Hổ Lân Thú, công tử, ngươi đánh chủ ý với nó?
- Thần Dạ, rốt cục huynh muốn làm gì?
Trưởng Tôn Nhiên có nghe nói qua về Thanh Văn Hổ Lân Thú, ở trong địa giới Bắc Vực mặc dù Yêu Động Thiên không phải thế lực gì lớn, nhưng thanh danh cũng hiển hách, không phải người bình thường có thể va chạm.
Tuy hai người họ không phải người bình thường, nhưng vì sao vô duyên vô cớ đi trêu chọc Thanh Văn Hổ Lân Thú đây?
Trạc Ly hiển nhiên suy đoán được tâm tư của Thần Dạ, trầm giọng nói:
- Công tử, Thanh Văn Hổ Lân Thú cũng là yêu thú bất phàm. Tuy rằng thân thể nó đã vẫn lạc, nhưng theo đồn đãi bổn nguyên của nó vẫn còn. Yêu thú cường đại như vậy, nói lời thành thật, cho dù ta ra tay đều chưa chắc là đối thủ của nó.
- Cho dù công tử có bổn nguyên long khí, có chút áp chế đối với Thanh Văn Hổ Lân Thú, nhưng thực lực hiện tại của ngươi không tạo thành áp lực quá lớn với nó, cho nên…
Thần Dạ cười cười, nói:
- Làm việc không thể quơ đũa cả nắm, Trạc Ly tiền bối, sau khi tiến vào ngươi giúp đỡ Trưởng Tôn cô nương đối phó người của Yêu Động Thiên, giao Thanh Văn Hổ Lân Thú cho ta là được. Hai người yên tâm, nếu ta không có kế sách vẹn toàn sao dám mạo hiểm?
Nghe nói như thế, cả Trưởng Tôn Nhiên cùng Trạc Ly đều bĩu môi. Người này chính là người thích điên cuồng mạo hiểm hơn ai hết mà họ từng nhìn thấy.
Nhìn ra biểu tình của Trưởng Tôn Nhiên cùng Trạc Ly, Thần Dạ bất đắc dĩ bật cười, nói:
- Đừng hòng!
Trung niên tuy sợ hãi, nhưng Thanh Vân Hổ Lân Thú quan hệ đến tương lai của Yêu Động Thiên.
- Vậy không có biện pháp, ta chỉ có thể sưu hồn, đừng trách ta lòng dạ độc ác!
Cho tới bây giờ Thần Dạ cũng không phải hạng người nhân từ nương tay, đối với Yêu Động Thiên, bởi vì nguyên nhân bởi Vân Đông Lưu cùng Từ Lăng lão quái, hắn cũng sẽ không hề có nửa điểm do dự.
Nhìn thấy bàn tay của thanh niên nhân chậm rãi vươn về phía đầu mình, trung niên nhân tuôn mồ hôi đầm đìa, một khi quá trình sưu hồn chấm dứt, cả đời hắn đừng nói tiến thêm trên võ đạo, bản thân cũng sẽ bị biến thành ngu ngốc.
Đây còn là kết quả nhẹ nhất, thậm chí còn bị hồn phi phách tán.
- Đừng, đừng, ta nói, ta nói!
Chết không đáng sợ, nhưng bị uy hiếp hồn phi phách tán không phải ai cũng có thể thờ ơ.
Thần Dạ cười nhạt, nghe xong lời khai của trung niên nhân liền đánh hắn ngất xỉu. Mặc dù hắn không có hảo cảm với Yêu Động Thiên, không cần thiết hắn cũng không muốn đại khai sát giới.
Nương theo long uy dần dần khuếch tán, Thần Dạ một đường đi qua thông suốt, toàn bộ yêu thú đều yên tĩnh trở lại, cao thủ Yêu Động Thiên vừa xuất hiện liền bị chế phục, chỉ một lát đã đi vào sâu trong dãy núi.
Bên trong một sơn cốc nhỏ, cuối sơn cốc là một sơn động thật lớn, Thần Dạ có thể cảm nhận được có một cỗ hung tính cường đại từ trong động tản ra.
- Trưởng Tôn cô nương, Trạc Ly tiền bối, giao cho hai người.
Nói xong thân ảnh Thần Dạ nhanh như thiểm điện bay vọt vào cửa sơn động.
- Lớn mật!
Bên trong sơn động một đạo thân ảnh như lang như hổ bắn tới, người của Yêu Động Thiên ở nơi này đã thật nhiều năm, nhưng cho tới bây giờ chưa từng nghĩ tới có một ngày sơn môn của họ lại bị người dễ dàng xông vào như thế.