Đế Quân

Chương 961 : Địa tinh chi tâm (1)

Ngày đăng: 20:15 22/04/20


Nếu thật là như thế không khỏi quá mức nghịch thiên!



Ngay khi hai người họ biến mất trong động khẩu, địa phương bị thiêu đốt hòa tan không còn ngọn lửa thiêu cháy lại phục hồi với tốc độ nhanh đến kinh người.



Nếu lúc này có người đi ngang qua sẽ không thể phát hiện nơi này từng có biến hóa kỳ lạ xuất hiện qua…



Tận sâu trong lòng đất ảm đạm không ánh sáng, đưa tay không thấy được năm ngón.



Đây là lòng đất chưa từng được khai khẩn qua, bùn đất tảng đá dày đặc, nếu không cũng không thể chống đỡ nổi tòa cung điện bên trên.



Nhưng khi Thần Dạ cùng Trạc Ly tiến vào trong động khẩu, rõ ràng cảm ứng được bản thân họ không phải đang ở trong lòng đất ngột ngạt, mà là đang ở trong không gian hư vô.



Chung quanh không có bùn đất hay hòn đá xen lẫn vào, nếu không muốn tiến xuống dưới nhất định phải liên tục phá vỡ, ở nơi này chỉ là một phiến không gian hư vô không điểm cuối, vô cùng vô tận, sinh cơ bừng bừng.



Thiên nhiên thật sự thần kỳ!



Thần Dạ không khỏi cảm thán một câu, khó trách Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu xây dựng sơn môn ở nơi này.



Tuy rằng sinh cơ nơi này không thể hoàn toàn thẩm thấu lên mặt đất làm người bên trên có thể cảm ứng được, nhưng ngày tháng lâu dài đều khởi động không ngừng, nếu một người ở nơi này lâu năm, người thường sẽ duyên niên ích thọ, là võ giả trong lúc tu luyện sẽ có tốc độ nhanh hơn ở những địa phương khác.



Đủ loại chỗ tốt không cần nói cũng biết.



Nhưng lúc này đối với Thần Dạ cùng Trạc Ly mà nói, không phải là điều may mắn, mà là một nguy cơ thật lớn.



Có câu nói già néo đứt dây, đây là tự nhiên pháp tắc, dù là người hay sự vật cũng không thể thay đổi quy luật này, ở nơi này cũng là như thế.



Sinh cơ nồng đậm vô cùng vô tận, thậm chí đã ngưng kết thành thể lỏng, phiêu phù bên trong không gian hư vô nơi đây.




- Công tử, nếu ta đoán không sai nơi này nhất định cất giấu đồ vật cực kỳ bất phàm, nếu có thể tìm được hơn nữa lấy được, chẳng những có thể cứu mạng của chúng ta đồng thời muốn đạt tới đỉnh phong võ đạo cũng trở nên đơn giản hơn rất nhiều, cho nên ta có thể kiên trì.



Thần Dạ lắc đầu, nói:



- Điều này ta cũng biết, nhưng chúng ta không biết không gian này rốt cục lớn bao nhiêu, tiền bối tuy nói có thể kiên trì, nhưng vẫn không đoán chắc được khi nào đến cực hạn, nếu đến lúc đó còn tìm không thấy, chúng ta sẽ gặp nguy hiểm càng lớn hơn nữa.



- Trạc Ly tiền bối, ngươi điều dưỡng một chút, chờ sau khi khôi phục ta sẽ nghĩ biện pháp rời khỏi nơi này.



- Công tử…



- Nghe ta đi!



Thần Dạ khoát tay, ánh mắt như điện, tuy không thể nhìn thấy quá xa nhưng giờ phút này đã có ngân mang khởi động, phảng phất ẩn chứa lôi đình.



Trạc Ly há miệng thở dốc, cuối cùng không nói lời nào ngồi xếp bằng, nhắm mắt điều dưỡng, nếu nhìn kỹ lại khi hắn vừa nhắm mắt, trong mắt hiện lên một mảnh dao động.



Nhìn thấy Trạc Ly dùng đan dược điều dưỡng, Thần Dạ lắc mình bay ra ngoài, đứng thẳng người nhìn ra xa.



Huyền khí bàng bạc lan tràn, đem bốn đạo năng lượng bất đồng bốc hơi đến mức tận cùng, hình thành bích chướng bảo hộ quanh người hắn, bàn tay hắn bắn ra, Quỷ Thi bay ra ngoài.



Quanh thân Quỷ Thi hiện lên hắc mang, ngân quang lực lượng lôi đình đã bị hắn luyện hóa.



Quỷ Thi hiện tại đạt cảnh giới hoàng huyền, vừa xuất hiện không gian chấn động, từ trước ngực quang thúc ẩn chứa luân hồi ba động trôi nổi xuất hiện vô cùng quỷ mị.



Ánh mắt Thần Dạ đột nhiên co rụt lại.