Đế Quân

Chương 966 : Kiếm Tông bá đạo (2)

Ngày đăng: 20:15 22/04/20


Nhưng lời của hắn còn chưa nói xong thì Phi Vân đã cười nói:



- Thanh Mộc, ngươi đã lầm một chuyện, Kiếm Tông chỉ muốn đem Tần Tân Nguyệt còn sống rời khỏi nơi này, cũng không phải muốn cùng các ngươi là địch, nếu Kiếm Tông ngay cả thông gia cũng không thể bảo hộ, chỉ sợ sẽ bị người cười nhạo đi, Thanh Mộc, vì giữ tròn mặt mũi của Kiếm Tông, mời ngươi hạ thủ lưu tình.



- Nếu ngươi đáp ứng, lão phu thay mặt Kiếm Tông đáp ứng các ngươi, trong vòng ba năm nếu có bất kỳ người nào dám can đảm khiêu khích Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu, chính là kẻ địch của Kiếm Tông, cam đoan như vậy không biết Thanh Mộc ngươi có hài lòng hay không.



Hai mắt Thanh Mộc bừng sáng, với thực lực chỉnh thể hiện tại của Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu, nếu có Kiếm Tông làm đồng mình, dù chỉ có ba năm thời gian cũng đủ nghỉ ngơi lấy lại sức.



Chỉ là một phản đồ có thể đổi về một đồng minh cường đại, đừng nói là hiện tại, dù trước kia Thanh Mộc muốn tìm cũng không tìm thấy, không có tính mạng của ai càng trọng yếu hơn sự tồn vong của thế lực mình, dù cả Thanh Mộc ở bên trong.



Thanh Mộc rất muốn đáp ứng, nhưng trước đó Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu cũng đã…Tuy Kiếm Tông đáng sợ, nhưng cũng chỉ ở địa giới Bắc Vực mà thôi.



Vừa nghĩ đến đây, trong mắt Thanh Mộc lóe ra vẻ kiên định chưa từng có.



Vì sao mời dự họp đại hội Bắc Vực, Thanh Mộc hiểu thật rõ ràng, nhưng đại hội còn chưa bắt đầu đã chết không ít cao thủ đỉnh cấp, tổn thất này…



- Phi Vân đại trưởng lão, nếu bổn tông không đáp ứng, có phải Kiếm Tông các ngươi sẽ lấy cớ này tuyên chiến với chúng ta đi?



Thanh Mộc lạnh lùng hỏi.



Nghe vậy Phi Vân khẽ thở dài, chậm rãi đứng lên, nhìn Thanh Mộc chậm rãi nói:



- Lão phu nói qua, Kiếm Tông cũng không úy kỵ khiêu khích, hỏi ngươi đòi người đều vì bảo trụ mặt mũi cho Kiếm Tông, không còn gì khác, nếu Thanh Mộc tông chủ không muốn cấp mặt mũi cho Kiếm Tông, mà làm chúng ta mất mặt trước các đồng đạo Bắc Vực, vậy nói không chừng…



- Kiếm Tông thật muốn lĩnh giáo một chút, miễn cho các đồng đạo cười nhạo chúng ta ngay cả thông gia bị bắt mà cũng có thể thờ ơ!



Lời nói gằn từng chữ, rõ ràng truyền vào trong tai mỗi người có mặt, làm cho bọn họ không khỏi mắng thầm cùng cảm thán, không hổ là lão hồ ly, lời nói có trình độ như vậy thật làm người nghĩ tới đây không phải Kiếm Tông muốn làm phiền đi quản việc tư của người khác, mà là vì bất đắc dĩ.




Bọn hắn chỉ biết trong lòng đất có lẽ tồn tại kỳ vật nào đó, nhưng làm sao biết kỳ vật kia chính là bổn nguyên đại địa – Địa Tinh Chi Tâm?



Chỉ cần vật kia còn ở, cho dù mặt đất nơi đây bị phá hỏng nhưng rất nhanh cũng sẽ khôi phục lại như ngày thường, tốc độ như vậy với tu vi của nhóm người Liễu Phong sao có thể nhận ra?



Dưới lòng đất, bên trong thế giới tối đen, đột nhiên một điểm ngân quang chậm rãi lóe lên, khoảnh khắc sau ngân quang sáng ngời, bắt đầu khởi động, phảng phất như lôi đình.



- Bổn nguyên đại địa, Địa Tinh Chi Tâm, Địa Tinh Chi Tâm!



Ngân mang lóe sáng, một thanh âm nỉ non vang lên, mơ hồ có thể thấy được trong ngân mang hiện ra thân ảnh một người trẻ tuổi, trên miệng đang hiện rõ ý cười.



Hắn chính là Thần Dạ, mà hôm nay Địa Tinh Chi Tâm đã hoàn toàn bị hắn luyện hóa!



Với tu vi mà nói, luyện hóa Địa Tinh Chi Tâm cũng không giúp hắn tăng lên tu vi, nhưng thân thể hắn lại tản ra sinh cơ cực kỳ nồng đậm, sinh cơ trải rộng toàn thân, như chính hơi thở, như vậy có thể hấp thu vật chất trong không gian chung quanh, diễn biến thành thiên địa linh khí.



Không cần tu luyện là có thể hấp thu thiên địa linh khí vào trong cơ thể, chỗ tốt như vậy làm sao để cho hắn không vui mừng?



Chỗ tốt lớn hơn nữa chính là trong bổn mệnh hồn phách!



Lúc luyện hóa Địa Tinh Chi Tâm, nó đã trực tiếp dung hợp cùng bổn mệnh hồn phách, mượn nhờ bổn nguyên đại địa làm trạng thái hồn biến từ lúc mới sơ kỳ đã tăng lên một độ cao mới, dù chưa thể tăng thêm cấp bậc nhưng đã xem như chạm vào cánh cửa.



Phải biết rằng ngày xưa với tu vi cảnh giới của Cổ Đế chỉ luyện tới trạng thái đăng đường nhập thất, Thần Dạ đạt được hồn biến mới bao nhiêu năm?



- Chủ nhân, chúc mừng ngươi!



Đao Linh mang theo ý cười nói.