Đế Quân
Chương 978 : Đại hoàng tử
Ngày đăng: 20:15 22/04/20
Huyền Lăng không tự chủ được bổ nhào vào lòng Thần Dạ, ôm chặt hắn:
- Đáp ứng muội, huynh nhất định phải bình yên vô sự, nhất định…
- Yên tâm, ta sẽ còn sống thật tốt!
Thần Dạ ôm lấy nàng, ôn nhu nói:
- Nhớ rõ, muội cũng nhất định phải đến Trung Vực tìm ta.
- Được.
Huyền Lăng gật đầu:
- Thần Dạ ca ca, huynh đến Kiếm Tông trước, nơi đó có thông đạo không gian đi thông Đông Vực.
- Thần Dạ, ta cùng Hoàng Vũ cùng ngươi đi Kiếm Tông, ở lại nơi này hai người chúng ta cũng không làm được gì.
Tôn Vĩ nói.
- Được, chư vị, cáo từ.
Thần Dạ cũng không dây dưa, chắp tay chào mọi người sau đó bay đi trước tiên, nhanh chóng biến mất không còn nhìn thấy, Trưởng Tôn Nhiên cùng phu thê Tôn Vĩ theo sát phía sau.
Nhìn bốn người biến mất, Huyền Lăng thở hắt ra, thanh âm biến thành sát khí:
- Trạc Ly tiền bối, đại trưởng lão, hiện tại đi cực bắc, nếu nhanh chóng chấm dứt chiến đấu, chúng ta còn có thời gian đến Đông Vực giúp Thần Dạ.
Đội hình gần trăm người nhanh như tia chớp bay thẳng về hướng phương bắc xa xôi.
Thần Dạ càng thêm sốt ruột, mang theo Trưởng Tôn Nhiên cùng phu thê Tôn Vĩ không hề ngừng nghỉ lên đường, lẽ ra cần mười ngày mới đến Kiếm Tông, nhưng lại bị hắn rút nhanh thời gian chỉ còn một nửa.
Nhìn ngọn núi cao ngất, Thần Dạ cũng không dừng lại thưởng thức, đi theo Tôn Vĩ thẳng về phía trước.
- Cùng chung mối thù mà thôi, ngươi không cần khách khí.
Tiềm Phong ôn hòa cười, vẻ mặt bình thản, tạo cho người ta cảm giác như sát nhập vào trong thiên địa, đây chính là một vị cao thủ cảnh giới tôn huyền.
Câu nói cùng chung mối thù làm Thần Dạ yên tâm hơn không ít, vô luận thế nào người đứng đầu Kiếm Tông là Tiềm Phong mà không phải Huyền Lăng, nếu vì hắn làm Kiếm Tông gặp phải tai họa hắn thật sự không muốn nhìn thấy.
Cảm nhận được suy nghĩ trong lòng Thần Dạ, Tiềm Phong thản nhiên nói:
- Hết thảy mọi việc trên thế gian đều không tốt đẹp như trong lòng mọi người nghĩ, nhưng nếu để cho thiên hạ này rơi vào tay kẻ ác thì càng tệ hại hơn, lão phu chỉ làm việc cần làm. Thật hổ thẹn không thể cùng ngươi đi Đông Vực…
- Tiền bối, ngàn vạn lần đừng nói như vậy, thật sự làm tiểu tử xấu hổ.
Nghe vậy Tiềm Phong mỉm cười, phất nhẹ ống tay áo, không gian thông đạo rung động kịch liệt, một cỗ không gian ba động cực kỳ cuồng bạo từ trong khuếch tán, mơ hồ như có tiếng sấm nổ vang không dứt.
Không gian thông đạo bắt đầu xoay tròn, hào quang tối đen tràn ra làm lối đi trở nên vô cùng sống động.
Tiềm Phong chợt nói:
- Lão phu cũng không lưu ngươi, thời gian khẩn cấp đi thôi. Ngươi dẫn theo Huyền Vũ cùng đi, lưu hắn lại Kiếm Tông cũng lãng phí.
- Ah?
Sắc mặt Thần Dạ cùng Trưởng Tôn Nhiên biến thành cổ quái.
- Hắc, các ngươi đừng xem thường người khác.
Huyền Vũ phất tay, lực đạo nặng nề khiến không gian vang lên tiếng rít bén nhọn.
Tiềm Phong cười nói:
- Tuy rằng Huyền Vũ làm việc không ổn định, nhưng đi Đông Vực cũng cần người như hắn giúp đỡ, chẳng lẽ ngươi muốn đường đột xông thẳng vào hay sao, ít nhất cũng cần đi thăm dò rõ tình hình hãy hành động, nếu có Huyền Vũ sẽ dễ dàng hơn.