Đế Quân

Chương 985 : Tra tấn (2)

Ngày đăng: 20:16 22/04/20


Thần sắc Tiêu Lang Anh không khỏi run lên, ánh mắt dần dần ảm đạm xuống, cười khổ nói:



- Bây giờ chúng ta đã thân bất do kỷ!



Tuyệt Mệnh bà bà thở dài:



- Khi chúng ta quyết định đạt được lực lượng cùng quyền lực thì nhất định phải mất đi một ít đồ vật, dù sao điều chúng ta đạt tới cũng không phải do chính hai tay mình dốc sức lấy được tới, Tiêu huynh, nơi này lấy ngươi cầm đầu, mời ngươi suy nghĩ cho đại cục đi.



Nghe vậy vẻ chua xót trên mặt Tiêu Lang Anh càng thêm mở rộng…



Bên trong một sơn động bình thường nằm sâu trong Thiên Táng sơn mạch không ngừng vang ra từng tiếng kêu thê lương thảm thiết, một đoàn ngọn lửa bao vây Tiêu Vô Yểm khiến cho hắn sống không bằng chết đồng thời lại không thương tổn thân thể của hắn, nhưng lại không làm hắn mất đi ý thức trong nỗi đau đớn kịch liệt.



Huyền Y ở một bên cuộn tròn co rút trong góc động, nghe được tiếng kêu thảm thiết vờn quanh, vẻ mặt giống như phát điên.



- Tiêu Vô Yểm, ngoại trừ hai tông môn các ngươi ra, Tà Đế Điện còn đến bao nhiêu cao thủ?



Thần Dạ dựa vào vách động lãnh đạm hỏi.



Tiêu Vô Yểm cùng Huyền Y không nhịn được trong lòng run rẩy:



- Ngươi còn biết Tà Đế Điện!



Sau một lát sắc mặt sợ hãi của Huyền Y hiện lên vẻ túc sát:



- Nếu biết Tà Đế Điện ngươi không chạy thoát được đâu, những gì ngươi đối với chúng ta hôm nay ngày sau Tà Đế Điện nhất định sẽ trả thù gấp trăm lần cho chúng ta…



Nghe lời này Thần Dạ không khỏi lắc đầu châm biếm:



- Huyền Y, trong ngày thường nhìn ngươi cũng tự phụ, bây giờ sao lại ngây thơ như thế, trong mắt Tà Đế Điện các ngươi chẳng qua là một mâm đồ ăn mà thôi.



- Ah, mặc kệ chúng ta có phải là mâm đồ ăn hay không, nhưng trong mắt Tà Đế Điện chúng ta còn có giá trị lợi dụng, nhưng ngươi rơi vào trong tay bọn hắn sẽ không chết tử tế được!




Nhưng cho dù hắn có hiện thân…Thần Dạ nhìn về phía Ưng Giản yếu tắc, nhẹ giọng nói:



- Trưởng Tôn cô nương, lúc này hẳn muội đã gặp Tử Huyên, hi vọng mọi người có thể giữ bình tĩnh, ngàn vạn lần đừng mạo hiểm!



Lời này chỉ có Đao Linh nghe được, Đao Linh nhịn không được cười khổ:



- Chủ nhân, nếu ngươi muốn đem người của Tà Đế Điện dẫn dắt rời đi, ta có thể cam đoan, với tính tình của Tử Huyên cô nương, sẽ đi theo, Trưởng Tôn cô nương nhất định cũng sẽ đi!



Thần Dạ lo lắng chính là điểm này, mà đây cũng là lý do mà Tà Đế Điện không dám đại khai sát giới. Nếu như bọn hắn làm, sẽ bức Thần Dạ nổi điên, đến lúc đó càng khó bắt được hắn.



- Cho nên chủ nhân, bất kể thế nào ngươi cũng phải đến xem Ưng Giản yếu tắc, nói cách khác, không cần đợi địch nhân đến công phá, chỉ cần phát hiện dị biến, người trong yếu tắc sẽ lao ra.



- Ta biết!



Thần Dạ im lặng một lát, ánh mắt phát lạnh, run giọng nói:



- Nếu phải vào yếu tắc, vậy lập tức đi ngay. Chỉ sợ Tiêu Lang Anh đang cho rằng ta bắt đi Tiêu Vô Yểm cùng Huyền Y là có mưu đồ, khiến cho bọn hắn chờ đợi, đến lúc đó cho bọn hắn cảm thụ được, mùi vị thân nhân chết trước mắt mà không thể giải cứu!



- Hơn nữa sau khi bị quý nhân của bọn hắn vứt bỏ, ta thật muốn chứng kiến bọn hắn còn đắc ý nữa hay không!



- Nhưng trong đêm nay, ta còn muốn làm một chuyện!



Đứng thẳng ở cửa sơn động, nghiêng đầu nhìn lên đỉnh núi, hắn lạnh nhạt nói:



- Tối nay ta còn muốn giết một người!



- Chủ nhân, như vậy quá mạo hiểm!



Đao Linh vội nói.