Đế Quân
Chương 1027 : Nhất kiếm (2)
Ngày đăng: 20:17 22/04/20
Phần Ảnh Tôn Trần Trọng Hòa sắc mặt đã sớm một mảnh tái xanh. Mấy thế lực lớn tranh đoạt Huyền Tâm Bội càng không ngờ tới mọi người đều bị một tiểu bối coi như hầu tử để đùa giỡn một phen. Nghĩ tới không lâu trước, chính mình còn cưỡng ép dẫn người ngăn cản mọi người ở nơi này. Không ngờ là sớm đem Tạ Lâm đưa tới Diêm La đại điện.
- Tiểu Vương bát đản cút ra đây cho ta!
Trần Trọng Hòa tức giận hét lớn lên, thân ảnh khẽ động, thẳng tắp bắn về phía thác nước.
- Xuy!
Trần Trọng Hòa vừa mới động đậy thân mình, hắc ảnh tựa như u lĩnh đã hiện lên, nhẹ nhàng phiêu nhiên, nhu nhược không xương cũng đem hắn cứng rắn ngăn chặn lại.
- Nơi này là nơi ta tu luyện, chư vị không lên tiếng kêu gọi, đã muốn xông vào, khó tránh khỏi quá không coi air a gì đi sao!
Ánh mắt mọi người nhất thời bị co rút lại. Nhìn về phía hắc y nữ tử đang lẳng lặng đứng thẳng ở trên mặt nước hồ, tâm thần căng thẳng. Trần Trọng Hòa chính là cao thủ Hoàng Huyền lục trọng, lúc này nén giận mà phát lực, nói đến cường đại cỡ nào không ngờ lại bị ngăn trở đơn giản như vậy…
Bất quá, người ở đây đều rõ ràng hắc y nữ tử kia mặc dù bất phàm, nhưng cũng không có thực lực ngăn cản mọi người lại. Bởi vậy sau khi cả kinh, liền đã có người lớn tiếng quát dẹp đường:
- Vị cô nương này, chuyện không liên quan tới ngươi, sớm rời xa một ít. Bằng không mất đi tính mạng không nói, ngươi còn có thể…
Người này còn chưa dứt lời, thình lình thấy được hư không trước người không ngờ đã trở nên không ngỡ. Bất chợt từ trong mơ hồ này, một đạo kiếm khí sắc bén bạo xạ ra.
- A!
Kiếm khí sắc bén không gì không thể phá không chỉ xuyên thấu trong ngực người này. Kiếm khí còn nwh trước xuyên toa mấy người phía kẻ đó, khiến bọn họ bị kiếm khí cường hành chấn thương.
Không phải vết thương nhẹ mà là trực tiếp mất đi năng lực tái chiến.
Kiếm khí tựa như gợn nước nhộn nhạo. Ở trong phiến thiên địa này, cảm ứng kiếm khí hiện tại cũng trở nên không có loại sắc bén cực đoan như trước nữa, mà vẫn như cũ khiến người ta có một loại cảm giác kinh tâm động phách, phảng phất như bản thân ở trong đó, chỉ cần cước bộ thoáng di động, sẽ lặng yên bị thiết cát thành hư vô vĩnh viễn tiêu tán.
Ánh mắt U nhi dừng ở trên đám người Trần Trọng Hòa ở phía trước kia, hai mắt nàng chính là chậm rãi nhắm lại, sau đó trường kiếm trong tay liền bỗng nhiên cứ như vậy chém xuống.
- Vạn Kiếm Quy Tông!
Một kiếm chém xuống, đại địa trước mắt trong giây lát nứt ra, chỉ thấy được kiếm khí đầy trời điên cuồng quay quanh thanh trường kiếm kia, hội tụ mà đến, lập tức đều ngưng tụ ở trên mũi kiếm.
- Ông ông!
Thiên địa đang ủn rẩy, kiếm khí ở mũi kiếm rung động nhộn nhạo. Trường kiếm kia nhất thời bộc phát ra quang mang chói mắt, khiến người không thể nhìn thẳng. Mọi người cũng không cách nào dùng mắt thường để nắm bắt nữa. Mà khi kiếm ý hạo hạo đãng đãng khủng bố ở trong thiên địa tỏa ra, đám người Trần Trọng Hòa, những người còn lại đột nhiên phát hiện lực lượng linh hồn của bọn họ đều là không dám đang kéo dài ra ngoài, bằng không sẽ lập tức bị chém đứt đoạn.
Kiếm khí khủng bố khiến không gian này vang lên thanh âm như tiếng nổ lón. Ngay cả không khí đều là vào lúc này bị phân cách thành hai nửa. Chỗ trung gian như là có thêm kiếm khí nhộn nhạo đem đám không khí kia đều là phân ly ra đến mức không cách nào nối liền lại được.
Phiến thiên địa này lập tức trở nên vô cùng hỗn loạn, phảng phất như ngày tận thế đã đến.
Một kiếm này không có bất luận sức tưởng tượng gì, chưa từng có vũ kỹ thi triển, nhưng ẩn chứa lực lượng khiến người ta cảm thấy kinh hoảng, lông tóc dựng ngược cả lên.
- Đáng sợ cực điểm.
Trong lòng mọi người nhất thời hiện ra bốn chữ này.
Những người đó cỗ nhiên nhìn không thấy, càng không thể dùng năng lực nhận biết của linh hồn cảm ứng được. Thế nhưng lại có thể cảm nhận được, mặc kệ đang ở chỗ rất xa, đều phảng phất như bản thân bị lạc vào cảnh giới kỳ lạ. Cổ cảm giác trí mang thủy chung vẫn bao phủ từ đầu tới tâm.