Đế Quân

Chương 1039 : Giữa hồ

Ngày đăng: 20:17 22/04/20


Dù cho chém giết, đoạt đồ vật của người khác mang đi, nhưng mà sau khi đoạt thì nó lại biến mất... Trong lúc nhất thời người Đình Sơn Cốc lập tức có xúc động cắn lưỡi!



Đối với chuyện này, đám người Thần Dạ làm như không thấy, trực tiếp một đường đi qua, giờ này khắc này trừ phi là Bàng Tông bị vây công, nếu không dù cho đám người Thính Nhất Lâu gặp nguy hiểm, Thần Dạ cũng không quan tâm tới.



Tốc độ di chuyển thật nhanh, có Huyền Tâm Bội chỉ dẫn chính xác, hơn nữa trên đường đi cũng không có qua người nào gây phiền toái, bản thân bọn họ cũng không có phiền toái gì, bởi vậy sau khi đi được một giờ, Huyền Tâm Bội chĩ vào nơi cuối cùng.



- Tại đây là được giải đất trung tâm có truyền thừa cuối cùng?



Trong tầm mắt là một hồ nước lớn, nó rộng vài chục dặm, hồ nước vô cùng thanh tịnh, có thể thấy rõ trong hồ có sinh vật nào, nơi đây không có gió thổi, bởi vậy cả hồ nước đều im ắng, mọi người nhìn qua giống như cái gương.



Vị trí hồ nước nằm giữa trung tâm giải đất, ở đó có một đảo nhỏ rộng mấy dặm, nhìn qua đảo nhỏ không có đồ vật gì cả, cây cối thanh thúy tươi tốt, đất đá lỏm chỏm, tràn ngập thiên địa linh khí.



Mà lúc này hào quang trong Huyền Tâm Bội bắn qua hòn đảo.



U Nhi gật gật đầu, trong đôi mắt đẹp dịu dàng toát ra nét hoài niệm.



- Tại đây là vị trí trung tâm có truyền thừa cuối cùng, Thần Dạ, mục tiêu của ngươi ở đó.



XÍU...UU!!



Tuy mảnh đất trung tâm còn chưa mở ra, Thần Dạ nhưng không muốn chờ thêm chút nào, thân hình khẽ động, nhanh như tia chớp bay thẳng tới.



- Tử Huyên, ta phá vỡ nơi đây, ngươi tới.



- Thần Dạ, không muốn!



U Nhi sốt ruột nói ra, kết giới nơi đây Thần Dạ làm sao có khả năng phá vỡ?



Trong hào quang mãnh liệt, Thiên Đao xuất hiện trong tay, chỉ một thoáng đã có đao mang mấy trăm trượng phá vỡ hư không, chém thẳng vào kết giới cường đại.



- Dĩ nhiên là Thiên Đao?



U Nhi chăm chú che miệng mình, đột nhiên rất nhiều thứ nói không thông giấu trong lòng của nàng, vào lúc này đột nhiên được giải thích tất cả.




- Bồng, bồng, bồng, bồng!



Bống tiếng nổ mạnh vang lên liên tiếp, Thần Dạ ba người đều có chuẩn bị tâm lý, năng lượng này bị ba người công kích, dễ dàng đánh tan nó, về phần Thiên Đao công kích cũng duy trì một lát, tới bên hồ thì bị ngăn cản lại.



Sau đó năng lượng này không khách khí đánh thẳng lên người U Nhi.



Năng lượng này chỉ ngăn cản người ở bên ngoài, cũng không đả thương người thậm chí giết người, bởi vậy Thần Dạ cũng không có lo lắng.



Nhưng vạn lần không nghĩ tới, thân thể U Nhi như con chim gãy cánh, ngã xuống bên hồ, máu tươi chảy ra như suối.



- U Nhi cô nương...



Mọi người cả kinh, Thần Dạ lách mình đi tới, nhanh chóng tiếp được U Nhi, lập tức cảm ứng nàng cực độ suy yếu.



Một kích vừa rồi vậy mà đánh lên người U Nhi không chút lưu tình, nếu như không phải U Nhi tu vị bất phàm, nếu không phải tấm lưới năng lượng lớn ngăn chặn thật nhiều công kích... Cho dù đám người Thần Dạ đã ra tay ngăn cản năng lượng kia bắn về, dù là Trạc Ly cũng không còn sống được.



- U Nhi cô nương.,,



- Ta không sao, mặc kệ ta làm cái gì, nhiều nhất chỉ làm ta bị thương, sẽ không giết ta, ngươi đừng lo lắng, không có việc gì, thật!



U Nhi suy yếu nói ra.



- U Nhi, đừng nói chuyện, nhanh chữa thương đi.



Tử Huyên vội vàng móc đan dược ra đưa vào trong miệng của U Nhi, nàng lại cố sức tránh đi, nàng vừa cười vừa nói:



- Tuy là bị tổn thương, nhưng đối với ta cũng là chỗ tốt, Thần Dạ, thả ta xuống.



Thần Dạ loay hoay thả U Nhi ra, nhìn thấy nàng chậm rãi tiến vào trạng thái tu luyện, thần sắc mới chậm rãi ảm đạm xuống, nói khẽ:



- U Nhi cô nương, thực xin lỗi!