Đế Quân
Chương 1042 : Liên thủ (2)
Ngày đăng: 20:17 22/04/20
U Nhi lạnh lùng cười cười:
- Ngươi đúng là không biết cái gì gọi là khách khí! Tốt...
Thần Dạ thỏ tay kéo U Nhi về, ánh mắt nhìn qua đám người Đình Sơn Cốc, cuối cùng nhìn lên người Từ Sơn, nói:
- Ý của Tả Lực phải chăng là quyết định cuối cùng của các ngươi?
Một câu nói lạnh nhạt, đám người Từ Sơn tâm thần rung động, có cảm giác như bị độc xà nhìn chằm chằm vào, nói:
- Vị công tử này...
- Từ trưởng lão, nếu như chúng ta cái gì cũng không có được, sau khi rời đi cũng biến thành trò cười, nếu chỗ tốt gì cũng không có thì cần gì lãng phí khí lực, chúng ta không phá hư, chẳng lẽ tư cách rời đi cũng không có?
Tả Lực đánh gãy lời của Từ Sơn, nhìn qua Thần Dạ, cười lành lạnh nói ra.
- Nói như vậy, nếu không có khả năng thương lượng, chỉ có thể dựa theo điều kiện của ngươi mới có thể liên hợp?
Thần Dạ hỏi.
- Đúng là như thế!
Tả Lực âm thanh lạnh lùng.
- Vậy được rồi!
Thần Dạ phất phất tay, nói.
Nghe vậy Tả Lực tiếng cười to, nói:
- Chư vị, thời điểm này các ngươi cũng hiểu được, trong nơi truyền thừa này chúng ta chỉ là quân cờ, có lẽ các ngươi đạt được chút chỗ tốt, có thể đến cuối cùng vẫn chỉ là quân cờ, đại trận cường đại như thế, có lẽ có thể phá vỡ, nhưng mà các ngươi có thể bảo chứng còn sống sót không? Hắc hắc, bởi vì nghĩ tới có lẽ sẽ mất mạng đấy!
- Cáo từ, chư vị!
- Đợi một chút...
- Đúng vậy a, chờ một chút!
- Chúng ta phải làm như thế nào?
- Ngươi nha!
U Nhi lắc đầu cười khổ, tuy nàng rất muốn giết đám người Đình Sơn Cốc này, nhưng vẫn không tìm được thời cơ, tính tình của Thần Dạ quả nhiên không chút thay đổi.
Một lát sau, U Nhi chỉ vào Huyền Linh Thánh Trận, nói ra:
- Huyền Linh thánh trận, đây chỉ là ta bắt chước được đến, bởi vậy, cho dù hoàn mỹ, thực sự y nguyên có dấu vết có thể tìm ra, chỗ đó, là mắt trận chỗ, chư vị liên thủ, nếu là có thể đủ nổ nát mắt trận, đại trận tự nhiên bị phá."
- Nhưng mà trước khuyên bảo chư vị một chút, ta nói rất đơn giản, nhưng mà vào trong trận sẽ bị đại trận tự hành công kích, các ngươi cần làm cũng không phải phản công đại trận, mà là phải nghĩ biện pháp tới gần trận nhãn, hơn nữa còn phải giảm tiêu hao xuống thấp nhất, nhớ kỹ, nếu như vượt qua mười lăm người bị thương mà không cách nào xuất lực, như vậy uy lực đại trận tăng thêm ba thành, như vậy mà suy ra, các vị cẩn thận!
Tất cả mọi người kể cả Thần Dạ nghe xong cũng hít sâu một hơi.
Mười lăm người bị thương nặng, uy lực đại tăng thêm ba thành, như thế suy tính ra, năm mươi người thì uy lực đại trận tăng lên gấp đôi.
Huyền Linh Thánh Trận này vốn cho mọi người cảm giác cường đại, chớ nói gấp đôi, cho dù tăng phúc ba thành cũng không tưởng tượng nổi rồi.
Thần Dạ nhíu mày, chợt giãn ra, thân ảnh khẽ động, dẫn đầu tiến vào trong đại trận.
Sau hắn là đám người Tử Huyên bọn người, Bàng Tông đi vào trong, cũng chưa từng chần chờ thêm cái gì
Đập vào mắt là hào quang trắng xóa, giống như trong sương mù, ánh mắt, linh hồn và cảm giác lực giảm xuống, mặc kệ tu vị cao bao nhiêu, năm trượng là cực hạn.
Bốn phía đại trận, tất cả đều là cảnh sắc như nhau, tất cả mọi người không phân rõ phương hướng, cho dù ở trước khi, U Nhi đã từng chỉ dẫn qua,nhưng mà sau khi đi vào đây thì không ra được.
- Chư vị, đại trận đã mở ra, các ngươi có thể bắt đầu.
U Nhi nói vang trong đại trận, mọi người chợt nhìn thấy có một đạo bạch quang phá không bay tới, chỉ dẫn ở phía trước, hiển nhiên đây là chỉ đường cho mọi người, tâm thần mọi người yên tĩnh hơn rất nhiều, bằng không tìm không thấy phương hướng, nói chuyện gì phá trận?
Vẻn vẹn chỉ điểm này khiến mọi người biết rõ, cái gọi là Huyền Linh Thánh Trận cường đại, nếu phá trận bình thường, tất cả mọi người chỉ sợ không còn sống rời đi..
- Chư vị, chúng ta bây giờ thương lượng một chút, làm sao bảo tồn sức lực lớn nhất, đi tới chỗ trận nhãn.
Một lát sau, Thần Dạ nói ra.